Nếu nói Tống Như Oản si mê lưu luyến Tạ Tầm bao nhiêu, thì thế tử Cung Thân Vương Tiếu Thừa Diễn cũng si mê Tống Như Oản bằng thế, hơn nữa hành động của hắn còn trắng trợn táo bạo hơn, đến nỗi Thái Hậu nương nương trong cung cũng biết. Đáng tiếc trong lòng Tống Như Oản chỉ có một mình Tạ Tầm, không thể chứa thêm ai nữa.
Thấy bộ dáng trố mắt của Tống Như Oản, Tạ Tầm cho rằng hắn đã đoán đúng, sắc mặt chợt lạnh xuống, đứng dậy định rời đi.
Tống Như Oản thấy thế, liền biết Tạ Tầm hiểu lầm, nàng vừa đuổi theo vừa lên tiếng gọi: “Tạ Tầm! Không phải như thế! Muội không đi tìm Tiếu Thừa Diễn!” Sau đó, "bùm" một tiếng, nàng đụng trúng vào lưng của Tạ Tầm, “Ngô… Đau quá!”
Tạ Tầm nhanh chóng xoay người, đỡ lấy bả vai của Tống Như Oản, hỏi: “Đụng vào chỗ nào rồi?”
Vừa rồi, hai tiểu bánh bao của Tống Như Oản bị đụng vào tấm lưng cứng rắn, nhưng nàng không thể không biết ngượng ngùng mà xoa ngực trước mặt Tạ Tầm, chỉ có thể nhịn đau, cả khuôn mặt đỏ bừng, ậm ừ nói không lên lời.
Thân thể của nữ tử mảnh mai, Tống Như Oản giống như ly thủy tinh mỏng manh, dễ vỡ, thanh âm của Tạ Tầm hơi sốt ruột, "Đụng vào chỗ nào? Mau cho huynh xem, cơ thể muội như vậy, có thể sẽ bị bầm tím."
Như Oản ngượng ngùng, hỏi: “Tạ Tầm ca ca… Huynh thật muốn xem sao?”
“Đương nhiên, là huynh làm, huynh phải nhìn xem muội không sao, mới yên tâm.” Tạ Tầm rất kiên trì.
“Muội… là… đụng vào ngực…” Giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-la-ho-ly-tinh/558841/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.