Trong gương phản chiếu hình ảnh một tiểu cô nương mới mười hai tuổi đang thở dài, tuy còn nhỏ nhưng đã có sắc đẹp khuynh thành, mặt ngọc má hồng, chiếc mũi nhỏ xinh và đôi môi anh đào. Nhưng lúc này, vốn còn đang ở độ tuổi vô ưu vô lo, lại ẩn ẩn bên trong nỗi ưu sầu chỉ có ở những người trưởng thành, nàng duỗi tay, nhẹ nhàng vỗ lên lồng ngực của mình, lẩm bẩm:
“Ai… quá nhỏ…”
“Như Oản, muội đang làm cái gì thế?” Một giọng nữ giòn vang truyền đến.
Tống Như Oản quay đầu, nguyên lai là đường tỷ Tống Khỉ Trinh. Đời trước, Tống Khỉ Trinh đối đãi với nàng như muội muội ruột, dạy nàng rất nhiều kĩ năng phòng trung, thậm chí… Còn giảng giải cho nàng biết chuyện phòng the của nàng ấy với tỷ phu, nghĩ thôi cũng đỏ mặt.
“Đường tỷ, sao tỷ lại tới vào lúc này?”
“Nương của tỷ đang theo quản gia trong phủ học quản lý, thấy không thú vị, liền tới đây tìm muội tâm sự.” Nơi ở của Tống Như Oản, Tống Khỉ Trinh là khách quen, tự mình tìm một cái ghế, an vị chỗ ngồi.
Tống Như Oản mỉm cười, bưng một đĩa hạt dưa đến trước mặt Tống Khỉ Trinh, sau đó tìm chỗ gần nàng ấy, ngồi xuống.
Tống Như Oản là con gái duy nhất của nhị phòng Vĩnh An hầu, phụ thân mất sớm, chỉ có mẫu thân cùng nàng sống nương tựa lẫn nhau. Mà Tống Khỉ Trinh lại là đích trưởng nữ của đại phòng, phụ thân nàng ấy có tước quyền nên địa vị của Khỉ Trinh tự nhiên rất cao. Nhưng từ nhỏ, nàng ấy vẫn luôn đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-la-ho-ly-tinh/558838/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.