Tối lên giường, Liêm thấy vợ mang vẻ trầm tư, nghĩ là người đang mệt mỏi do mang thai nên lo lắng hỏi han. Ái lắc đầu cười dịu dàng. Rồi Liêm chợt bảo:
"Có lẽ ta sẽ đến lớp thầy Vãn, tiếp tục học để chờ khoa thi sắp tới."
"Mình vẫn muốn đi thi à?"
"Đúng vậy, ta từ nhỏ đến lớn lúc nào cũng chuyên tâm vào sách vở cốt là để chờ đến ngày công thành danh toại, phần cũng làm cha và các mẹ vui lòng. Nhưng rồi ta lại bỏ ngang vì chuyện của chúng ta nên thấy có lỗi. Tưởng cũng đã là Giám sinh, còn giữ chức xã trưởng, ta là anh lớn lý nào lại nhàn hạ ở nhà."
Trước việc chồng có chí với con đường công danh như thế, Ái dĩ nhiên đồng thuận. Lúc trở về nhà, thấy Tưởng tài cao học rộng như vậy cô có chút lo lắng về Liêm. Đáng lý đã có thể đỗ đạt công danh mà giờ lại như thành kẻ nhàn rỗi. Quyền hành trong nhà không nắm, danh quyền bên ngoài cũng không nốt thì biết lấy gì đọ với cậu em trai Giám sinh chứ. Nay nghe Liêm đề cập đến học hành thi cử, Ái phấn khởi lắm. Chồng cô đâu phải ngu si dốt nát, khéo còn thông minh hơn Tưởng ấy chứ. Nên nhất định, Liêm sẽ đỗ làm quan cho xem.
"Ta sẽ thi đỗ, và chuyện tiếp theo là chờ con chúng ta ra đời khỏe mạnh." Liêm đặt tay lên bụng vợ ân cần, "không biết là trai hay gái, ta nôn nóng quá."
"Em muốn là con trai."
"Cũng không nhất thiết phải thế, con gái cũng rất tốt."
"Cháu đích tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-khong-lay-truc-ma-1802/559689/quyen-5-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.