Lễ Giáng sinh đến rất nhanh. Vì nhà trẻ cho học sinh nghỉ lễ, vừa hay lái xe của Đường Quả Ốc có việc phải đến Đài Bắc nên Điềm Điềm cũng nhân dịp này trở về Đường Quả Ốc đón Giáng sinh. 
Cô bé chuẩn bị rất nhiều quà cho các anh chị em và viện trưởng Vương ở Đường Quả Ốc, cách ngày nghỉ mấy hôm thì đã nao nức mong đến ngày về. 
Trong nhà chỉ còn lại hai người, vì ngày thường luôn có Điềm Điềm kề bên nên nhất thời Phong Tiêu Dã và Vương Dĩ Cầm đều có chút không quen. 
“Chúng ta hình như rất giống đôi vợ chồng già, chẳng biết nên hưởng thụ thế giới hai người như thế nào.” Chỉ có hai người ăn sáng khiến họ không quen, thậm chí Phong Tiêu Dã còn lúng túng làm đổ cả sữa. 
“Chút nữa chúng ta nhất định phải đi hưởng thụ thế giới hai người thôi.” Phong Tiêu Dã uống một ngụm sữa rồi nói. 
Sau bữa sáng, Phong Tiêu Dã lái xe đưa Vương Dĩ Cầm đến Bắc Đầu, mấy hôm trước anh thấy lúc đọc tạp chí du lịch, khi lật đến trang viết về suối nước nóng, Vương Dĩ Cầm đã dừng lại rất lâu, tuy tạm thời chưa thể đưa cô và Điềm Điềm đi xa để tắm nước nóng, nhưng suối nước nóng ở Bắc Đầu cũng rất nổi tiếng. 
Phong Tiêu Dã đã nghĩ quá đơn giản, cứ thích là đi mà không lên kế hoạch trước, đến khi đến nơi mới biết khách sạn nào cũng hết phòng rồi, đón Giáng sinh ở suối nước nóng là lựa chọn của rất nhiều người ở Đài Bắc. Anh không cam lòng quay về nên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-khong-ga-hai-lan/558909/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.