“Mẫu thân, tại sao cô cô lại đi cùng chúng ta?”
Chùa Vân An ở ngoài thành phủ Sùng Châu, xe ngựa ra khỏi thành, Diệp Cẩn Dư nhìn đủ cây xanh bên đường, nhàm chán hỏi.
Theo lý thuyết, không phải một người chỉ làm tiểu thiếp nên nắm mọi cơ hội để bắt chuyện với nam chủ nhân khi chủ mẫu ra ngoài một tháng sao.
Sao nàng ta trên danh nghĩa là cô cô trong nhà, trên thực tế lại không giống như bình thường đi ra ngoài cùng chủ mẫu?
Rõ ràng lúc đầu không như thế, nàng từng nghe qua bởi vì nàng ta chặn đường Diệp tri phủ nên bị cha nàng dùng danh nghĩa huynh trưởng lấy lý do dạy dỗ để cấm túc nàng ta.
Diệp Cẩn Dư tính toán một chút, hình như đã năm tháng rồi không nghe thấy tin của nàng ta nữa, đây là thật sự cải tà quy chính rồi sao?
“Nàng ta tự muốn tới, không chỉ tự chịu chi phí ra ngoài mà còn hứa sẽ cho mẫu thân một tòa kim phật.”
“Oa, kim phật, có phải rất quý không, mẫu thân đã nhận chưa, con muốn xem nó.”
Diệp Minh Dương đang ngồi tựa vào cửa sổ xe nhìn ra ngoài đột nhiên hét lên quay đầu lại.
“Đương nhiên không, trông mẫu thân con thiếu tiền vậy à?” Vân Thu Uyển liếc mắt nhưng nghĩ đến cảnh tượng lúc trước vẫn cảm thấy thú vị, thấy con trai lại quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe, tiếp tục nói với Diệp Cẩn Dư: “Thật ra ta không thèm Kim phật của nàng ta, nhưng có lẽ chính nàng ta muốn đi, đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-duong-thanh-vai-ac/3348927/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.