Nhược Lan viên.
Thu Sương đứng trong viện nhìn sắc trời một lần nữa, sau đó hỏi thăm Cao ma ma đang đến gần: “Ma ma, hiện tại có phải là nên gọi tiểu thư dậy rồi không?”
“Để ta gọi, còn không dậy nữa thì sẽ trễ giờ thỉnh an mất.”
Cao ma ma đứng ở ngoài cửa gõ gõ: “Tiểu thư, tiểu thư rời giường chưa? Không phải tiểu thư muốn đi thỉnh an phu nhân sao? Sắp đến giờ thỉnh an rồi.”
“Vào đi.”
Mấy người chờ ở bên ngoài đẩy cửa ra đi vào, bóng dáng Thu Sương nho nhỏ đi theo sau nha hoàn bưng đồ rửa mặt đang đi phía sau.
Cao ma ma trước tiên là vắt khăn mặt, cầm trên tay rồi mới đi về phía bên giường, vén rèm lên, quả nhiên không ngoài dự liệu mà nhìn thấy tiểu thư nhà mình đang ôm chăn mền, mặt mũi tràn đầy sự mê man ngồi ở giữa giường.
“Tiểu thư, nhũ mẫu lau mặt cho tiểu thư trước nhé.”
Mãi đến khi khăn mặt ấm áp trùm lên mặt, Diệp Cẩn Dư mới chậm nửa nhịp mà “A” một tiếng.
“Tối hôm qua tiểu thư ngủ rất sớm mà, sao hôm nay lại có vẻ không có tinh thần thế? Là ngủ không ngon sao?”
Mặc dù bình thường tiểu thư cũng là dáng vẻ này, bình thường sẽ tự mình tỉnh lại rồi gọi người, phải cần người gọi dậy như hôm nay cũng rất ít thấy.
Cao ma ma có chút lo lắng: “Nếu như tiểu thư thấy không thoải mái chỗ nào thì nhất định phải nói ra đấy.”
Diệp Cẩn Dư nghe vậy thì chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-duong-thanh-vai-ac/3348921/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.