Mà bây giờ chủ nhân thư tình đứng trước mặt tôi một lần nữa, hèn mọn cầu xin tôi cho cậu ấy một cơ hội.
Nói không cảm động là giả.
Nhưng tôi vẫn kiên định từ chối.
Vẻ mặt Trần Uyên khó nén nổi thất vọng, miễn cưỡng cười:
"Không sao, tớ sẽ luôn chờ cậu!"
13
Hôm nay chú định là một ngày khiến tôi lao lực quá độ,
Chuông cửa vang lên gấp rút, mở cửa xem, người tới lại là mẹ Lục Chi Thiệu —— dì Lý.
Dì Lý quen thuộc thay giày, mang đồ vào.
"Gần đây dì làm một bình dầu ớt lớn, nhớ đến con thích ăn nên đưa tới cho con một ít."
Dì Lý nhìn tôi lớn lên, từ nhỏ đã coi tôi là con gái ruột để yêu thương,
Dù không thể làm con dâu của bà ấy thì trong lòng tôi vẫn đối xử với bà ấy như một nửa người mẹ.
Bởi vậy, khi dì Lý hỏi tôi và Lục Chi Thiệu có thể quay lại hay không, tôi hơi chần chừ.
Không muốn nói thẳng làm tổn thương lòng người đã yêu thương tôi này.
Dì Lý thấy tôi do dự không mở miệng, túm một phát lấy tay tôi hỏi:
"Miểu Miểu, nể mặt dì, con tha thứ cho Lục Chi Thiệu lần này, được không?"
"Thế gian này có mấy người đàn ông không ăn vụng chứ, chỉ cần nó nhớ kỹ nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-da-het-han/3630740/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.