Ngu Thiền nhìn vào ánh mắt mang ý cười kia nhưng cũng nhanh chóng rời tầm mắt: “Anh muốn tham gia thì cứ tham gia thôi, hỏi em làm gì?”
"Vì em là cô giáo nhỏ của anh mà, không phải anh đang báo cáo với em sao?" Bùi Vân Sơ ra vẻ không đứng đắn mà trêu chọc.
Mấy nam sinh khác đều cười rộ lên, cũng bắt chước trêu chọc theo Bùi Vân Sơ.
"Tiểu Thiền Thiền, cầu thu nhận! Anh cũng muốn thành học sinh của em, yêu cầu của anh không cao, có thể tiến bộ lọt vào top 100 là được rồi.”
“Anh cũng muốn vào!”
"Thêm anh với nhé."
"Mẹ kiếp, mấy cậu điên rồi à! Thế thì cho anh theo với.”
......
Ngu Thiền da mặt mỏng, bị bọn họ trêu chọc như vậy thì mặt lại càng đỏ hơn.
Bùi Vân Sơ liếc nhìn bọn họ một cái: "Mấy cậu muốn theo thì theo thôi! Nhưng cái này phải thu phí theo đầu người, mỗi người mười vạn, nộp tiền xong thì theo học.”
"Đệt! Đại ca à, cái giá này của cậu, đến mấy trung tâm học thêm cũng không ác thế đâu.” Đại Tượng lập tức khiếu nại.
"Nếu cậu không nộp được thì đừng làm phiền Tiểu Thiền nhà tớ, đây là vụ mua bán tôi tình anh nguyện, chúng ta tuyệt không cưỡng cầu." Bùi Vân Sơ thản nhiên nói, giọng điệu ngả ngớn vô cùng.
Anh dùng sức của một người mà khơi mào hỏa lực của mọi người, cuối cùng không ai trêu ghẹo Ngu Thiền nữa nữa. Ngu Thiền thấy bọn họ đùa giỡn vui vẻ thì cũng thở phào nhẹ nhõm, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-co-chut-ngot/3590581/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.