Buổi tối, Ngu Tân Cố gói một phần cơm mang về cho Ngu Thiền nói: “Hôm nay chơi bóng mệt quá, không muốn nấu cơm, ăn tạm đi nhé.”
“Ồ.” Phản ứng của Ngu Thiền vẫn rất nhẹ nhàng, không chê bai cũng không cảm ơn, cô chậm rãi mở hộp cơm ra.
Ban ngày cô ăn cũng không ít xương sườn hương tỏi rồi, buổi chiều lại ăn đồ ăn vặt và trái cây mà Bùi Vân Sơ mua cho cô nên bây giờ không hề thấy đói, vì vậy cô chọn vài miếng thịt ăn cho có.
Ngu Tân Cố cảm thấy bực dọc khi nhìn thấy bộ dạng không muốn ăn của cô, có cái ăn mà còn chê bai. Thôi thì anh đành xem như không nhìn thấy gì rồi mang quả dưa hấu đã mua đi vào phòng bếp.
Ngu Tân Cố bỏ dưa hấu vào tủ lạnh thì vô tình nhìn thấy một nồi dầu nhỏ không biết được đặt trên bồn rửa chén từ khi nào. Anh mơ hồ nhớ ra ở đây không hề có để thứ gì cả, hình như Lâm Mạn cũng không có thói quen giữ lại dầu đã qua sử dụng, vậy cái nồi dầu nhỏ này là từ đâu mà ra chứ?
Ngu Tân Cố thắc mắc liếc nhìn thùng rác ở dưới đất, trên thùng được bọc lên bởi một túi rác sạch, đống rác cũ có lẽ đã được Ngu Thiền vứt đi rồi.
Ngu Tân Cố luôn cảm thấy có gì đó kỳ lạ, anh đi ra từ phòng bếp, nhìn Ngu Thiền đang cúi đầu vừa gắp vừa bới rồi hỏi: “Trưa nay em đã ăn gì hả?”
Ngu Thiền dừng lại, trả lời nhưng chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-mai-co-chut-ngot/3590577/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.