Yến Thiên Y lạnh lùng mỉa :
- Các ngươi tự xưng là đệ nhất lưu hảo thủ, thế mà tài nghệ chỉ có vậy thôi à? Theo ta tưởng, các ngươi nên tự ví mình lại mới phải, tự ví là đôi giày của đệ nhất lưu hảo thủ thì đúng hơn! Từ đôi giày đến con người, cách xa lắm, hơn nữa giày không thể là người được!
Hải Minh Thần hét vang :
- Yến Thiên Y! Đừng đắc ý sớm! Cho ngươi biết, cục diện mới giáo đầu thôi, còn lắm trò ngoạn mục, nối tiếp đấy. Cứ chờ xem!
Yến Thiên Y cười nhẹ :
- Trò gì chứ? Các ngươi là một lũ, tâm thì lang sói, còn gan thì thỏ, chuột, chỉ được cái hống hách xằng, chứ làm chi nổi ai mà hòng quát tháo? Lần thứ nhất, ta cảnh các các ngươi, nên không nỡ thẳng tay trừng trị. Lần thứ hai, ta sẽ hạ sát đấy, đừng lấp lửng mà mất mạng với ta! Đâu, ngươi có giỏi thì vào đi, cho ta xem nào!
Hải Thừa Giai quát :
- Ta nhất định liều sanh tử với ngươi!
Yến Thiên Y ung dung gật đầu :
- Muốn liều sanh tử, thì phải lướt tới chứ, đứng đó mà nói là liều, thì liều cái quái gì?
Hải Thừa Giai gọi to :
- Đại ca! Mình vào đi, tất cả cùng vào, băm vằm hắn ra thành trăm, thành ngàn mảnh đi, đại ca!
Bọn Đại Hồng Thất khoan khoái vô cùng.
Đành ràng bọn họ Hải thất bại, là việc của chúng phải hỏng, nhưng con người trong lúc tức khí thì còn kể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-long-giao-chu/2151015/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.