Sau cùng, y thở dài, thuật :
- Ba tháng trước đây, vào một đêm tối, lối giờ tý, thuộc hạ từ một tiệc rượu xã giao trở về, đi qua con đường vắng vẻ, bỗng một bóng người xuất hiện tại ngã tư, phía trước mặt thuộc hạ. Bóng đó có ý chận đường thuộc hạ rõ rệt, y cất tiếng trước, ngỏ ý muốn đàm đạo với thuộc hạ về một vài câu chuyện quan trọng.
Thuộc hạ nhận thấy, y có thân vóc cực giống thuộc hạ, cao thấp ốm mập tương đồng, mặt lại vuông, mày cũng rậm, mắt không to lắm. Thuộc hạ đáp là đêm đã khuya, thuộc hạ cần về nhà nghỉ ngơi, không thể dừng tại đó lâu, giả như y có muốn thảo luận điều gì, thì cứ đến phân cuộc mà gặp thuộc hạ, trong ngày sau, tùy tiện lúc nào cũng được. Rồi thuộc hạ lách mình qua một bên, bước đi. Y không bỏ đi, y lẻo đẻo theo sau thuộc hạ. Thuộc hạ gắt thì y cười nhẹ, hỏi một câu... Câu hỏi của y có động lực biến thuộc hạ từ một nhân viên trung thành, thành kẻ phản động...
Đồ Trương Mục hỏi :
- Câu gì?
Châu Thiếu Phàm đáp :
- Y hỏi: “Châu lão huynh! Lão huynh có muốn vụ thâm lạm công quỹ đó được tuyên bố công khai chăng? Nếu vụ ấy được loan truyền ra, thì toàn thể huynh đệ trong Thanh Long xã sẽ nghĩ như thế nào về lão huynh? Vị Khôi Thủ của lão huynh sẽ có thái độ gì dành cho lão huynh?” Xong... Một câu hỏi chấm dứt cuộc đời của thuộc hạ!
Vận mạng của thuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-long-giao-chu/2150957/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.