Ngồi xuống mép giường, Yến Thiết Y thốt :
- Theo ta tưởng, thì sự việc đêm nay hẳn là liên quan đến các biến cố đã xảy ra tại một số phân cuộc của chúng ta trong vòng hai tháng qua. Biết đâu kẻ hành thích lại chẳng phải là kẻ chủ mưu các biến cố đó? Biết đâu y chẳng phải là hung thủ.
Hùng Đạo Ngươn rít hận :
- Nếu tóm được y, chắc chắn là thuộc hạ lột da y như lột da con ếch. Thuộc hạ dám nhai sống y lắm!
Yến Thiết Y nói :
- Con người đó tàn độc là cái chắc, nhưng tàn độc không phải là điều chúng ta lo sợ, bởi chúng ta có thừa thủ đoạn độc hơn, đánh cho y tan tác. Điều làm cho chúng ta lo lắng, là hiện tại y nấp trong bóng tối, chuyên giở những trò bí mật, ngụy dị, gây hoang mang cho chúng ta. Cho nên, ta nhận thấy y là đối thủ lợi hại nhất, khó đối phó nhất từ trước tới nay, so với những kẻ đương đầu với bổn Xã từ ngày thành lập.
Thôi Hậu Đức thốt :
- Nhưng dù sao thì chúng ta cũng phải hạ y cho kỳ được chứ, Khôi Thủ! Nếu không thì trong tương lai, chúng ta sẽ không còn chỗ đứng trên giang hồ nữa!
Yến Thiết Y căm hờn :
- Ta còn nóng nảy hơn các ngươi nữa đấy.
Dừng lại một chút, chàng lắc đầu tiếp :
- Ba lãnh chúa và hai Vệ Sơn Long vừa ly khai Sở Giác Lãnh, là biến cố lại xảy ra ngay trong Tổng đường! Thật là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-long-giao-chu/2150943/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.