Ngựa, màu đỏ như lửa, yên bằng da đỏ, bàn đạp bằng bạc, kỵ sĩ không ai khác hơn là Yến Thiết Y, vị Khôi Thủ chúa tể Thanh Long xã.
Yến Thiết Y mặc y phục chẹt màu tía, bên ngoài cũng phủ chiếc áo choàng cũng màu tía.
Thanh Thái A kiếm giắt sau lưng, chuôi ló khỏi đầu vai, thanh Chiếu Nhật kiếm giắt xéo trước ngực, chàng chỉ dẫn theo mình hai người cận vệ thôi: Hùng Đạo Ngươn và Thôi Hậu Đức.
Với hai cận vệ, chàng ly khai Sở Giác Lãnh, trực chỉ trấn Tích Đường.
Tích Đường trấn, là quê quán của Bùi Vịnh.
Yến Thiết Y hy vọng đến đó sẽ thu nhặt thêm một vài chi tiết hữu ích về vụ án vừa rồi.
Dọc đường, chàng trầm lặng như kẻ câm, không hề mở miệng nói một lời gì với Hùng Đạo Ngươn hoặc Thôi Hậu Đức.
Ánh mắt của chàng luôn luôn sắc lạnh, một vẻ lạnh cứng rắn, sẵn sàng bẻ gãy mọi trở lực, mọi chống đối có phương hại đến mưu đồ mà chàng đang quyết tâm thực hiện bằng mọi giá.
Đôi mày của chàng bốc rực một niềm cừu hận, một thứ hận không bao giờ kém giảm nhiệt độ, trừ khi nó được thỏa mãn rồi.
Thái độ của chàng trong chuyến đi này, khác hẳn so với những lần viễn hành trước kia. Những lần đó thì chàng cười cười, nói nói vui nhộn.
Bản tính của chàng là thích cười nói với thuộc hạ, chỉ khi nào chàng sanh chán một việc gì thì chàng mới trầm ngâm, ra tuồng suy tư như trường hợp cuộc đại hội mỗi lục nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-long-giao-chu/2150929/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.