“Đem lão nhân này đuổi ra ngoài cho ta!”
Rầm rầm một tiếng, đồ vật bài trí trên bàn đều bị gạt xuống đất. Đan Siêu thở gấp một lúc lâu, trong ánh mắt kinh sợ của thân tín đứng dậy chậm rãi nói: “… Đem thái y thỉnh ra ngoài. Chuẩn bị xe tiến cung.”
Tạ Vân tình huống kịch liệt chuyển xấu, mạch tượng mỏng manh, khí hải hư không. Làm cho Đan Siêu càng sợ hãi chính là toàn bộ nội công chân khí tu tập đặc biệt không ngừng lưu chuyển trong cơ thể kia đã biến đi đâu mất.
Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Trúng độc? Bệnh cấp tính? Làm sao trong mấy ngày ngắn ngủi liền có thể trở thành như vậy?!
Đan Siêu vâng mệnh phụ chính, cùng mấy vị nhất đẳng đại thần phụ chính khác có quyền được tùy thời tiến cung. Xa mã tiến vào Huyền Vũ môn liền thẳng đến Linh Loan cung, đến trước cửa cung thỉnh gặp Minh phương sĩ, Minh Sùng Nghiễm lại đóng cửa không thấy.
“Tiên sinh ở bên trong bế quan, nói trừ phi bệ hạ triệu kiến. Nếu không tuyệt sẽ…”
Thanh âm tiểu đệ tử run run rẩy rẩy, chỉ cảm thấy trên đỉnh đầu, ánh mắt vị Đại tướng quân như có sức mạnh ngàn cân, làm người ta sợ hãi đến nói không ra lời.
“Tướng…Tướng quân nếu có chuyện quan trọng, để tiểu nhân nhớ kỹ trước, chờ tiên sinh xuất quan sẽ…”
Rầm rầm!
Tiểu đệ tử đầu gối nhất thời mềm nhũn, chỉ cảm thấy gió lạnh xẹt qua bên người, Đan Siêu cũng không quay đầu lại mà lướt qua hắn, bước lên bậc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-long-do-dang/3248349/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.