“Làm cái gì vậy?” Hoàng đế dùng sức nện mạnh lên giường, ngón tay run run chỉ vào Võ Hậu: “Trẫm nhìn rõ ý đồ soán quyền đoạt vị chính là ngươi! Lý Đường giang sơn ta là muốn hủy ở trên tay ngươi!”
Võ Hậu hít sâu vào một hơi, biết đại thế đã mất.
Nàng không nhìn Hoàng đế, thậm chí cũng không nhìn những người khác trong điện, bỗng nhiên đưa tay dùng hộ giáp hung hăng đẩy ra kiếm phong, dùng sức mạnh đến mức hoàng kim hộ giáp bị cắt rơi một nửa, rơi xuống đất phát ra tiếng đinh đang.
“Thân sinh nhi tử của ta…” Võ Hậu từng câu từng chữ lạnh như băng nói “Vậy mà lại muốn lấy tính mạng ta, chĩa binh khí vào người ta!”
Hoàng đế ngạc nhiên hỏi: “Ngươi nói cái gì?!”
Đan Siêu mãnh liệt nhắm hai mắt lại.
Hắn biết trước khi những lời này được nói ra, hắn còn có khả năng buông bỏ hết thảy quay trở về Mạc Bắc. Nhưng sau khi những lời này hạ xuống, tất cả mọi thứ đều sẽ thay đổi. Hết thảy đều ứng với lời năm đó Tạ Vân đã nói: nếu không trèo lên đến đỉnh cao nhất của Đại Minh cung, hắn sẽ bị bánh xe đấu đá quyền lực rắc rối phức tạp nghiền nát.
Hắn chậm rãi thu hồi Long Uyên, trở kiếm vào vỏ.
“Bệ hạ năm đó trọng dụng Đan Siêu, mấu chốt nhất nguyên nhân chính là hắn không cha không mẹ, thân gia trong sạch, cùng tuyệt đại bộ phận thế lực trong kinh thành không hề liên lụy.” Võ Hậu lộ ra một nụ cười thoáng qua đầy vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-long-do-dang/3248345/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.