“Đêm hôm đó ngươi vào thư phòng của ta,” thanh âm Tạ Vân từ phía sau truyền đến, giống như khối băng cứng rắn trong nước lạnh va chạm, hỏi: “Là muốn tìm kiếm cái gì?”
Cách đó không xa thân ảnh kia đứng thẳng bất động một khắc, lặng yên lui ra phía sau nửa bước, nép vào một chỗ tầm mắt không phát hiện.
“Ngươi muốn giết ta diệt khẩu sao, sư phụ?” Đan Siêu bình tĩnh nói: “Vậy ngươi xuống tay dứt khoát một chút! Vạn nhất ta không chết lại càng tồi tệ hơn.”
Tạ Vân một cước đem Đan Siêu đá thật mạnh về phía trước lảo đảo, ngay sau đó vung kiếm đâm tới. Đan Siêu nhiều năm qua ở trên chiến trường đã rèn luyện được trực giác sắc bén đến cực điểm, trong lúc chỉ mành treo chuông kham kham né qua, bước chân nhanh nhẹn lại tinh diệu tuyệt luân, xoay người liền lấy một chiêu “tay không đoạt đao” chộp lấy Thái A kiếm.
Võ tướng không giống như cấm quân thống lĩnh, xuất nhập cung cấm không được mang theo binh khí, giao thủ trước mắt liền ăn mệt cực lớn. Nhưng Tạ Vân có thể nào bị hắn đoạt được binh khí? Lúc này liền biến chiêu đem hắn bức lui ra phía sau.
Ai ngờ Đan Siêu đánh tới ngoan cố, đối mặt trọng áp như thế còn không lùi mà tiến tới, càng áp sát bên người Tạ Vân, một tay thẳng lên cổ họng y, một tay khác hướng về chuôi Thái A kiếm.
Tạ Vân lúc này cả giận quát: “Không biết sống chết!” Ngay sau đó kiếm phong nâng lên mũi nhọn – người bình thường lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-long-do-dang/3248314/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.