Tầm mắt Hoàng đế lướt qua Võ Hậu, hướng ra xa chỗ tên cấm vệ trẻ tuổi đứng dưới cửa hiên, hơi hơi nhíu mày.
Trong nháy mắt đó đầu óc Võ Hậu trống rỗng. Nàng ý thức được mình nên nói cái gì, nhưng khớp hàm cứng ngắc, thật sự lời giải thích gì cũng không nghĩ ra.
Một lát sau Hoàng đế khe khẽ thở dài, nụ cười mang theo cảm khái mà lắc đầu nói: “Tiểu nhi nữ.”
– Cái gì?
Cứ như vậy?
Võ Hậu sửng sốt, lập tức quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy Đan Siêu chính là hơi mất mát mà rũ xuống ánh mắt, xoay người đi ngược lại hướng Tạ Vân rời đi, biến mất ở cuối hành lang.
Ngay sau đó nàng ý thức được phản ứng của Hoàng đế từ đâu mà đến.
Từ góc độ Hoàng đế nhìn lại, vừa rồi Đan Siêu đứng ở chỗ xa xa đối diện cánh cửa hoa buông rủ, ngay trong nháy mắt sau khi Tạ Vân đi ra cửa, có một cung nữ mặc váy dài màu xanh cùng y gặp thoáng qua, hai tay bưng một khay trà sơn son thiếp vàng, yểu điệu đi vào hậu viện.
Hoàng đế không có nhìn thấy Tạ Vân, bất đắc dĩ mà cảm thấy thú vị:
“Mao đầu tiểu tử chưa thành gia, nhìn thấy cung nữ liền mất hồn… Thật không có tiền đồ!”
Võ Hậu một hơi nghẹn trong cổ họng lúc này rốt cục triệt triệt để để phun ra.
“Đan cấm vệ vẫn còn trẻ,” khoé miệng nàng kéo lên, nặn ra một nụ cười: “Thánh Thượng nếu đã ban thưởng dinh thự, không ngại cũng ban cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-long-do-dang/3248300/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.