Cảnh Linh tựa hồ muốn nói cái gì, nhưng vừa mở miệng máu tươi liền ộc ra, theo cằm tí tách rơi xuống bàn tay đang xiết chặt cổ tay Tạ Vân.
Máu tươi theo khe hở tiến vào lòng bàn tay, trong miệng Cảnh Linh là hỗn hợp nóng như lửa đầy vị rỉ sắt, giương mắt cười nói: “Ta vốn là nghĩ nội lực của ngươi hoàn toàn biến mất, là do thường xuyên sử dụng Súc cốt thuật mà thành …”
Ngón tay như kìm sắt cuả hắn chậm rãi dùng sức, thế nhưng đem bàn tay đang nắm chủy thủ của Tạ Vân mạnh mẽ tách ra, chậm rãi từng chút một đem chủy thủ từ trong lồng ngực mình rút ra.
“Hiện tại xem ra… Ngươi quả nhiên… căn bản đã không còn nội lực …”
Phốc một tiếng chủy thủ hoàn toàn ra khỏi ngực, máu tươi theo mũi đao phun trào, ấn đường Tạ Vân hơi hơi nhảy dựng, nhanh như chớp bay ngược về phía sau.
… Nhưng mà động tác của Cảnh Linh so với y còn nhanh hơn, trong phút chốc bộc phát ra tiếng rống vừa đau đớn vừa giận dữ, trở tay vung câu, đem Tạ Vân thật mạnh đánh lui mấy trượng!
Một kích kia chính là dùng sống lưng Đoạt hồn câu bản dày bằng sắt, nếu là dùng mặt lưỡi phía trong, Tạ Vân giờ phút này cũng đã bị cắt làm đôi.
May là như thế nhưng y vẫn cứ văng mạnh ra ngoài, đương lúc giữa không trung còn chưa rơi xuống đất, Cảnh Linh liền đã như quỷ mị đuổi tới bên cạnh, lại một kích thẳng hướng phần bụng y chém tới!
Cảnh Linh dáng người khôi vĩ cường tráng, cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-long-do-dang/116825/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.