Lần đầu tiên nhìn thấy Nghiêm Tu, Thẩm Thanh Yến chỉ mới mười tuổi, lúc đó hắn là tiểu thiếu gia của Thẩm phủ, cha mẹ chiều, hạ nhân dỗ dành, ngậm thìa vàng lớn lên, đương nhiên cảm thấy toàn thế giới đều đang cưng chiều mình, cho đến một ngày kia, phụ thân dẫn Nghiêm Tu năm mười ba tuổi về nhà.
Một ngày nọ, Thẩm Thanh Yến đang ở trong hoa viên chơi đùa, từ xa thấy phụ thân đi tới, Nghiêm Tu một thân đồ trắng đi theo phía sau, người nọ vóc người cao hơn hắn một chút, mặc đồ trắng ủng đen, trên mặt không có biểu cảm gì, Thẩm Thanh Yến không thích tên lạnh lùng này, từ dưới mặt cỏ bắt được một con ốc sên đang bò thong thả, cầm trên tay.
“Yến nhi, đây là Tiểu Tu, về sau, nó đó là huynh trưởng của con.” Thẩm phụ giữ chặt tay Thẩm Thanh Yến, lại kéo Nghiêm Tu, Thẩm Thư Nghiên thời trẻ sinh một trận bệnh nặng sau đó quanh năm cần phải uống thuốc, cho nên người có vẻ rất gầy gò, ngay cả tay cũng hơi lạnh. Ông kéo Nghiêm Tu đến trước mặt Thẩm Thanh Yến, nâng tay áo khụ hai tiếng.
Thẩm Thanh Yến ngẩng đầu, vừa lúc nhìn thấy ánh mắt Nghiêm Tu buông xuống, đứa trẻ kia cúi đầu, khóe mắt đuôi lông mày đều mang theo lạnh lẽo như băng sương, khi đó Thẩm tiểu thiếu gia còn chưa hiểu hàm nghĩa của huynh trưởng, chỉ cảm thấy người này lạnh như băng không vui, muốn chọc y một cái, vì thế hắn cười lộ ra một hàm răng trắng, vươn tay, “Chào huynh trưởng.”
Nói xong kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-loan-yen/2488400/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.