“Quả nhiên là ngươi.” Nghiêm Tu nhìn người tới, ánh mắt không có một chút bất ngờ.
Trần Kỷ Niên đó là đại chưởng quầy phụ trách việc tơ lụa Thẩm gia. Lúc trước gã vẫn giúp Thẩm Thư Nghiên xử lý việc kinh doanh tơ lụa, hơn ba mươi cửa hàng ở Tuyên Thành đại bộ phận là gã phụ trách, cũng bởi vậy âm thầm ăn không ít bạc, Thẩm Thư Nghiên quả thật muốn điều tra gã, nhưng ông đoản mệnh, còn chưa tra ra cái gì đã buông tay quy thiên, để lại hai đứa con nhỏ miệng còn hôi sữa. Đây vốn là một cơ hội tốt, hai đứa trẻ có thể biết gì? Gã động tay động chân, làm trên sổ sách ổn một chút, bạc đương nhiên vẫn có thể như trước chảy vào túi mình, thậm chí càng nhiều hơn, nhưng gã coi thường Nghiêm Tu, người thanh niên này chỉ mấy năm, hầu như loại bỏ thân tín gã sắp xếp một lượt, gần đây càng là động tác lớn đóng hơn mười cửa hàng tơ lụa, hầu như hoàn toàn chặt đứt tài lộ của gã. Gã cũng dự đoán được Nghiêm Tu sớm hay muộn cũng mò ra gã, không bằng cuối cùng nhân cơ hội này sẽ kiếm thêm một khoản tiền chuộc nữa, cho nên trên đường Nghiêm Tu vận chuyển hàng hóa mai phục nhân thủ, gã vốn chỉ là muốn ăn được lô hàng này của Nghiêm Tu, nói để cho Thẩm Thanh Yến lấy mười vạn lượng bạc đến chuộc người, chẳng qua là muốn đánh cuộc một phen, nếu Thẩm Thanh Yến dám tới, thì có thể nuốt khoản tiền chuộc này, nếu Thầm Thanh Yến không đến, giết Nghiêm Tu trút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-loan-yen/2488375/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.