Vương Trường Sinh thu hồi thi thể Vương Diệu Tông, theo đám người Trần Thiên Minh quay về thành Tiên Duyên. 
Tâm tình của hắn rất nặng nề, vốn tưởng làm ra chút bộ dáng là được, không ngờ trận đầu tiên, Nhị bá công đã chết trận. 
Trên tường thành Tiên Duyên, sắc mặt đám người Triệu Vân Tiêu có chút khó coi. 
Bọn họ sở dĩ rút quân, là vì viện binh của Thục quốc đã đến, có nhiều hơn một ngàn người, hơn một ngàn người chia ra ngồi ở trên hai con mãng xà lớn màu xanh cùng một con thuyền lớn màu xanh. 
Nếu đánh tiếp, Tống quốc nhất định phải tăng quân, tu sĩ Luyện Khí và tu sĩ Trúc Cơ đánh hết, tu sĩ Kết Đan kỳ liền phải tự mình ra trận. 
“Viện binh Thục quốc nhanh như vậy đã tới? Binh quý thần tốc, sớm biết ngày hôm qua nên khai chiến. 
”“Ai có thể ngờ viện binh Thục quốc nhanh như vậy đã tới, cũng không biết năm tông phái Ngụy quốc bỏ ra lợi ích gì, Thục quốc lại nhanh như vậy đã xuất binh. 
”“Kệ đi, cố thủ đợi viện quân. 
”Bốn tông môn lớn phái người kiểm kê nhân số, liền để bọn họ ai về nhà nấy. 
Trở lại nhà trúc, Vương Trường Sinh kiểm kê nhân số, tâm tình cực kỳ nặng nề. 
Một trận chiến hôm nay, trừ Vương Diệu Tông, tộc nhân Luyện Khí kỳ đã chết bảy người, ba người bị thương nặng, sáu người bị thương nhẹ, tổn thất thê thảm nặng nề. 
“Thất thúc, lúc trước không phải từng thao luyện sao? Sao tổn thất còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-lien-chi-dinh/3311466/chuong-238.html