Tộc nhân hơn bốn mươi tuổi chiếm nhân số hơn phân nửa Vương gia, nghe nói sẽ có trọng thưởng, bọn họ đều viết lên đề xuất.Vương Minh Tài trải qua nỗi đau mất con, tạm thời không có tâm trí làm việc. 
Vương Minh Trí vội vàng tìm kiếm Vương Trường Tuyết. 
Vương Minh Viễn đành phải tìm đến Vương Minh Chiến và Vương Minh Trung, cùng nhau đọc xem đề xuất của tộc nhân.Vương Minh Chiến xem qua mấy trang giấy, cười nói: “Chúng ta trước kai thầm nghĩ sẽ tiếp thu ý kiến quần chúng, nhưng vẫn chưa đủ rộng. 
Đề nghị này của Trường Sinh rất tốt, nghe Hiền tương. 
Tam ca, ngươi nói xem, có chút đề xuất thật sự không tồi. 
Bát thúc đề nghị, dạy tộc nhân nhỏ tuổi điêu khác rối gỗ. 
Sẽ thuận lợi hơn để bồi dưỡng Khôi lỗi sư.”“Đúng vậy! Có một số đề nghị không tồi, nhưng có một số đề nghị chỉ có thê cười mà thôi. 
Đúng rồi, Tam ca, gần đây Trường Vũ có vẻ thân thiết vớimột người tên là Lý Khải Văn. 
Ngươi có biết chuyện này không?”“Lý Khải Văn? Không nghe nói qua, không biết. 
Thất đệ, sao ngươi lại biết chuyện này? Lý Khải Văn này có lai lịch như thế nào?”Vương Minh Viễn ngày thường đều bận chết đi sống lại. 
Nếu không có người nhắc nhở, hắn căn bản không biết tới việc Vương Trường Vũ có qua lại thân thiết với ai.“Rất nhiều lần, ta nhìn thấy Trường Vũ và Lý Khải Văn đi dạo trong phường thị. 
Hai người vừa nói vừa cười. 
Ta phái người hỏi thăm, Lý Khải Văn này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-lien-chi-dinh/3311414/chuong-186.html