Âm ba màu xám vừa tiếp xúc với tường băng màu trắng, mặt ngoài trường băng trắng nhanh chóng xuất hiện mấy đạo liệt ngân, vết rách không ngừng mở rộng. 
Không quá bao lâu, tường băng trắng liền bị phá vỡ ra, âm ba màu xám cũng co lại thanh một vòng.Âm ba màu xám đánh vào lớp màn màu trắng, lớp màng màu trắng chợt nhấp nháy run lên vài lần rồi bị phá vỡ ra.Vương Trường Sinh hét lớn lên một tiếng, cầm trong tay Lam vân côn, ném về phía âm ba màu xám.Hắn chỉ cảm thấy một cỗ lực lớn theo Lam vân côn đánh úp lại, thân thể không tự chủ được mà bị bay ngược ra ngoài, đập vào tường đá. 
Sắc mặt hắn đỏ bừng, há mồm phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt nhanh chóng tái nhợt xuống.“Thanh âm đao, lên.”Uông Như Yên hét lớn một tiếng, một đạo pháp quyết đánh vào trên phù triện màu xanh linh quang lấp lánh.Vừa nói xong, một thanh phi đao màu xanh lớn bằng bàn tay từ bên trong tấm phù triện màu xanh bay ra, mang theo một cỗ khí thế sắc bén chém về phía âm ba màu xám."Oành đùng!"Một tiếng nổ, âm ba màu xám bị phá vỡ ra, thanh phi đao màu xanh chợt lướt qua, đâm xuyên thủng thân thể cự tàm màu đen, chém nó đứt thành hai đoạn.“Phù bảo lợi hại như vậy!”Vương Trường Sinh tự lẩm bẩm, trên mặt lộ ra vẻ cảnh giác. 
Ô nha khôi lỗi và Thanh sắc khôi lỗi đang bay lơ lửng trên đầu Uông Như Yên.Hành động nhỏ của Vương Trường Sinh cũng không giấu diếm được Uông Như Yên.Nàng lạnh nhạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-lien-chi-dinh/3311406/chuong-178.html