Chương trước
Chương sau



“Trận pháp chỉ có thể duy trì năm này, nếu có người xuất công không xuất lực, tìm chỗ trốn.

Tất cả những gì Lý tiền bối bọn họ làm không phải là uổng phí sao? Từ lúc chúng ta bước vào Quỷ uyên, chúng ta vốn không có lựa chọn, chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh Lý tiền bối bọn họ mà làm việc.

Ta dám cá cược, khẳng định sẽ có người làm qua loa cho xong rồi tìm một chỗ trốn.

Lý tiền bối bọn họ nhất dịnh sẽ nghiêm trị.


Về phầm Âm thú phi hành thì trên tay ta còn có mấy con Nhị giai hạ phẩm Khôi lỗi thú, đối phó với một hai Trúc cơ kỳ âm thú không thành vấn đề.”Uông Như Yên gật gật đầu nói: “Trên người ta có một kiện trung phẩm phi hành pháp khí.

Vậy chúng ta bay qua đi.”Nàng khoát tay, một quả thanh sắc phi toa từ trong đó bay ra, gặp gió liền biến hóa, dài tới bảy tám trượng, lơ lửng cách mặt đất nửa thước .Vương Trường Sinh thu hồi Khôi lỗi thú, cùng những người khác đi tới.

Uông Như Yên ở đầu thanh sắc phi toa, Vương Trường Sinh ở phía sau.“Đi.”Thanh sắc phi toa dưới tiếng quát nhẹ của Uông Như Yên, chậm rãi bay cao mấy trăm trượng trong hư không, bay về phía trước.Không ngoài tính toán của Uông Như Yên, thanh sắc phi toa bay không bao xa thì một trận âm thanh quái dị nhất thời vang lên, mấy trăm con dơi quái hình thể thật lớn từ bên trong rừng rậm bay ra.Yêu này ngoại hình rất giống dơi, đầu rắn đuôi hổ, xòe hai cánh lớn bằng một trượng, trong miệng phát ra âm thanh kỳ quái chói tai.Uông Như Yên ngọc dung biến đổi nói: “Không tốt, thực sự là có Âm thú phi hành, lại có thể có hai con Trúc cơ kỳ Âm thú.

Vương đạo hữu mau thả ra hai con Nhị giai Khôi lỗi thú đối phó chúng nó.”Vương Trường Sinh lên tiếng, thả ra Ô nha khôi lỗi cùng Thanh điêu khôi lỗi.Ô nha khôi lỗi cùng Thanh điêu khôi lỗi giương rộng hai cánh, đánh úp về phía Âm thú.Đám người Vương Minh Chiến hoặc là lấy ra linh khí hoặc lấy ra linh phù.Thanh điêu khôi lỗi chưa tới gần, đã há mồm phun ra hơn mười đạo kiếm quang màu xanh, trảm đám dơi quái thành nhiều mảnh.Ô nha khôi lỗi há mồm phun ra hơn mười đạo hỏa nhận màu đỏ, thiêu cháy đám dơi quái.Xuyên thủng thân thể, từ giữa không trung từ từ rơi xuống.Uông Như Yên lấy ra một thanh tỳ bà màu xanh dài hơn một trượng, ngón tay ngọc ngà rất nhanh xẹt qua trên dây tỳ bà.

Một trận tiếng tỳ bà uyển chuyển vang lên, mấy đạo phong nhận màu xanh dài một trượng bắn ra, đem đám Âm thú trảm thành hai đoạn.Vang lên một trận những tiếng kêu quái dị, hai con Trúc cơ kỳ dơi quái phân tán ra.

Mỗi con dẫn đầu một đám âm thú, từ hai bên trái phải đánh về đám người Vương Trường Sinh.Trúc cơ kỳ dơi quái dữ dội đập hai cánh, lập tức bắn ra hơn mười đạo phong nhận màu xám, đám dơi quái khác đều làm theo.Hơn trăm phong nhận lớn nhỏ không đồng nhất, từ hai bên sườn trái phải bắn nhanh về hướng đám người Vương Trường Sinh.Phong nhận màu xám tốc độ cực nhanh, rất nhanh liền phóng tới trước mặt đám người Vương Trường Sinh.

Cũng may bọn họ đã sớm tăng thêm phòng ngự, phong nhận màu xám đánh vào trên vòng bảo hộ trên người bọn họ, truyền ra một trận thanh âm trầm đục.Vương Trường Sinh một bên khống chế hai con Nhị gia Khôi lỗi thú đối phó với Trúc cơ dơi quái, một bên lấy ra Huyền Băng kỳ, rót lượng lớn pháp lực vào.

Mạnh mẽ nhoáng lên một cái, từng mảng lớn hàn khí trắng thổi ra, thanh âm “Xẹt xẹt” vang lớn.


Chi chít băng châm màu trắng bắn ra, đem mấy chục con dơi quái cấp thấp đánh thành cái sàng, rơi xuống đất.Uông Như Yên ngón tay ngọc rất nhanh xẹt qua trên dây tỳ bà, từng mảng âm ba màu xanh lớn quét ra, dơi quái tiếp xúc với âm ba đều từ giữa không trung mà rơi xuống.Đám người Vương Minh Chiến hoặc lấy ra phù triện hoặc khống chế linh khí, hoặc phóng thích pháp thuật giết chết mấy chục con.Số lượng dơi quái thật sự rất nhiều, nhìn thấy đám người Vương Trường Sinh khó chơi, chúng nó không dám tới dần Vương Trường Sinh nữa.

Nhưng chúng nó vẫn chưa rời đi, bay xung quanh thanh sắc phi toa.Vương Trường Sinh nhướng mày lớn tiếng nói: “Bắt giặc trước bắt vua.

Uông tiên tử giết hai con Âm thú Trúc cơ kỳ kia, Âm thú khác tự nhiên sẽ rời đi.”Hắn rót lượng lớn pháp lực vào Huyền băng kỳ trên tay, mặt cờ đột nhiên sáng lên, từng mảng lớn hàn khí màu trắng từ bên trong mặt cờ bay ra, sau một trận cuồng phong hóa thành hai con Cự điêu màu trắng lớn một trượng.

Cẩn thận quan sát thì thấy hai con Cự điêu màu trắng từ hàn khí tạo thành, đều không phải là thật thể.”Hai con Cự điêu màu rắng mở rộng hai cánh, đánh về phía hai con dơi quái Trúc cơ kỳ.Đây cũng chưa hết, Vương Trường Sinh tiếp tục lấy ra ba thanh phi đao màu lam, chém về phía một con Trúc cơ kỳ dơi quái.Uông Như Yên nhấc lên tay ngọc, bắn ra một đạo thanh ti mảnh khảnh.

Ngay sau đó, ngón tay của nàng rất nhanh lướt qua dây đàn tỳ bà, một đạo phong nhận to bằng vắn cửa bắn nhanh ra, chém về phía một con dơi quái Trúc cơ kỳ.Dơi quái Trúc cơ kỳ cũng không đứng yên, phun ra một cỗ âm ba xám xịt nghênh đón.Vương Trường Sinh vội vàng khống chế hai con Cự điêu màu trắng lách qua, ba thanh phi đao màu lam vừa tiếp xúc với âm ba màu xám, nhất thời bay ngược ra ngoài.


Phong nhận lớn bắn nhanh đến, cùng âm ba màu xám chạm vào nhau thì bộc phát một cổ khí lưu cường đại.Đúng lúc này, một đạo thanh ti mảnh khảnh bắn nhanh đến, cắt đứt móng của dơi quái Trúc cơ kỳ.Dơi quái há mồm táp tới thanh ti, nhưng không thể cắt đứt nó.Nhân cơ hội này, hai con Cự điêu trắng bay nhanh đến, đánh vào trên người của hai con dơi quái Trúc cơ kỳ.

Thân thể dơi quái rất nhanh kết băng, dần biến thành một khối băng.Ba thanh phi đao màu lam bắn nhanh đến, trảm khối băng thành từng khúc.Nhìn thấy tình hình như vậy, con dơi quái Trúc cơ kỳ khác đỏ mắt, hai cánh hung hăng vỗ.

Mấy đạo phong nhận màu xám dài nửa trượng bắn nhanh ra về hướng Vương Trường Sinh.Phong nhận màu xám tốc độ cực nhanh, chớp môt cái liền đi tới trước mặt Vương Trường Sinh.Vương Minh Chiến trong lòng căng thẳng, vội vàng la lớn: "Trường Sinh, cẩn thận."Vương Trường Sinh trên người được phủ một đạo lớp màn màu lam, hầu như là bản năng, hai tay hắn hướng về phía trước chặn lại.Hai tiếng thanh âm trầm đục, lớp màn màu lam bị phá vỡ ra, mấy đạo phong nhận màu xám trảm trên người Vương Trường Sinh, cắt qua cánh tay hắn, máu không ngừng chảy.“Quỳ thủy chân kinh” là một môn pháp thể song tu công pháp.

Vương Trường Sinh đã muốn tu luyện đến tầng thứ tư, nhục thân có thể so với nhị giai hạ phẩm yêu thú, đương nhiên sẽ không bị mấy đạo phong nhận giết chết..



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.