Uông Thư Hàm khoát tay áo, nghiêm mặt nói: “Ngươi đã Trúc cơ, nên bắt đầu thay gia tộc phân ưu. 
Lần này xem như rèn luyện, ngươi chỉ cần nhớ kĩ, tận hết khả năng tranh thủ lợi ích về cho gia tộc. 
Hiệp đàm xong, quay về Lam Nguyệt hồ báo cáo với lão tổ tông. 
Đây cũng là ý tứ của người. 
Mấy năm nay ta luôn dẫn ngươi theo bên người, ngươi ít nhiều cũng đã học được vài thứ. 
Cứ yên tâm lớn mật mà làm, gia tộc làm chỗ dựa cho ngươi.”“Vâng, Ngũ thúc, con sẽ làm tốt việc này.”Ba ngày sau, hội đấu giá được mở ở đỉnh núi của Ngọc Điền cung.Vì để hạn chế nhân số tham gia hội đấu giá. 
Nếu là không có ngọc giản được mời, một gã tu sĩ Luyện khí kỳ cần bỏ năm khối linh thạch làm phí. 
Vương Minh Trung và Vương Diệu Tổ đã từng tham gia, sẽ không đi. 
Vương Trường Sinh dẫn theo ba người Vương Trường Ca đi tới.Ngọc Điền cung có ba tầng, tu sĩ có ngọc giản đương nhiên sẽ ở pòng trên lầu, không có thiệp mời thì đứng ở dưới đại sảnh.Trung tâm của đại sảnh là một đài cao hình vuông, xung quanh bốn phía đặt hơn một ngàn chiếc ghế. 
Đây đa số đều là tu sĩ Luyện khí kỳ, chỉ có một ít là tu sĩ Trúc cơ.Vương Trường Sinh tìm một vị trí trống, ngồi xuống. 
Vương Trường Ca, Vương Trường Vũ, Vương Trường Bân lần lượt ngồi ở bên cạnh hắn.“Vương đạo hữu, thật trùng hợp! Diệu Tông huynh không đến sao?”Một gã mập gương mặt hoá ái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-lien-chi-dinh/3311377/chuong-149.html