Lưu Nguyệt Dong tràn ngập tin tưởng. 
Nàng biết rằng, Vương Trường Sinh không có khả năng sẽ cự tuyệt thỉnh cầu của nàng.Vương Trường Sinh trầm ngâm nửa ngày, mới mở miệng nói: “Tại hạ cần một ít Thiên địa linh thuỷ để luyện khí, không biết Lưu tiên tử có Thiên địa linh thuỷ hay không? Ta chỉ cần linh thuỷ thuộc tính âm.”Hắn không thể đắc tội Lưu Nguyệt Dong. 
Một khi đã như vậy, không bằng vì mình kiếm lại một chút lợi ích.Lưu Nguyệt Dong gương mặt lộ vẻ khó xử, thẳng thắn lắc đầu: “Linh vật mà thiên địa sinh ra, cực kì khó có được. 
Nếu ngẫu nhiên có người chiếm được cũng sẽ không dễ dàng bán ra. 
Cho dù là ta cũng không có. 
Nhưng Ngọc hàn linh thuỷ thì có thể điều chế. 
Như vậy đi! Ngươi dạy ta luyện chế Khôi lỗi thú, chỉ cần ta có thể luyện chế được nhị giai khôi lỗi thú sẽ để cho ngươi rời khỏi. 
Về phần thù lao, năm trăm cân Ngọc hàn linh thuỷ. 
Như thế nào?”“Luyện chế khôi lỗi thú cần luyện tập nhiều lần. 
Cái này hao phí cũng không ít…”Lưu Nguyệt Dong lạnh nhạt cười, rồi nói: “Ngươi yên tâm, toàn bộ tiêu phí trong lúc học tập do một mình ta gánh vác. 
Còn có vấn đề nào nữa không?”“Ta một ngày chỉ có thể rút ra ba canh giờ dạy ngươi. 
Ta còn phải dành thời gian tu luyện.”“Ba canh giờ quá ngắn. 
Như vậy đi, ba ngày ta tìm ngươi một lần, học mười canh giờ. 
Ngươi thấy có được không?”Vương Trường Sinh nghĩ nghĩ, gật đầu đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-lien-chi-dinh/3311358/chuong-130.html