“Được, hiếm thấy được ngươi có chí khí. 
Đây là “Quỳ Thủy chân kinh” công pháp từ bốn đến tầng thứ sáu, ngươi đem nội dung học thuộc lòng, không thể sao ra giấy tờ hoặc khắc bên trong ngọc giản, để tránh lưu truyền ra bên ngoài, mang đến cho giai tộc nhiều tai ương.”Vương Diệu Tông lấy ra một quả Lam sắc ngọc giản đưa cho Vương Trường Sinh rồi trinh trọng nói.“Vâng, Nhị bá công. 
Tôn nhi đã rõ.”Vương Trường Sinh đáp ứng xuống, thu hồi Lam sắc ngọc giản.“Sinh Nhi, sau khi tiến vào Trúc cơ kỳ nên sử dụng pháp khí. 
Đây là hai kiện trung phẩm pháp khí của Tam bá công lưu lại, con dùng tạm trước đi! Đợi khi kinh tế dư dả một chút, lại luyện chế pháp khí mới.”Vương Minh Viễn lấy ra một thanh đoản kiếm lam sắc dài hai thước và một viên châu lam sắc to bằng quả trứng chim, đưa cho Vương Trường Sinh.Vương Trường Sinh lên tiếng đáp ứng, nhận lấy hai kiện pháp khí.“Tốt rồi, Trường Sinh, ngươi vừa mới Trúc cơ. 
Trước tiên bế quan tu luyện một đoạn thời gian, củng cố cảnh giới. 
Bây giờ ngươi vẫn chưa thể khống chế linh khí dao động trên người. 
Đây cũng không phải là chuyện tốt.”Vương Diệu Tông lời nói thấm thía dặn dò.Tiễn bước Vương Diệu Tông và Vương Minh Viễn, Vương Trường Sinh quay về mật thất. 
Đem lam sắc ngọc giản đặt lên mi tâm, bắt đầu đọc nội dung bên trong.“Quỳ thuỷ chân kinh” không hổ là công pháp trấn tông của đại tông môn. 
Chỉ mới tìm hiểu tầng thứ tư đã làm Vương Trường Sinh tốn mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-lien-chi-dinh/3311353/chuong-125.html