Ngô Thiên Hổ muốn khai thác một ít linh thạch khoáng.
Nếu bây giờ báo lên trên, khẳng định sẽ không có phần linh thạch khoáng của hắn.Lưu Nguyệt Dong cũng có chút động tâm.
Đúng lúc này, một tiếng gầm gừ đầy phẫn nộ vang lên.Bọn họ nhìn theo hướng thanh âm phát ra, chỉ thấy một cự hổ hình thể to lớn đứng chặn ở lối vào hang đá, hai mắt đỏ bừng nhìn bọn họ.“Tam… tam giai yêu thú!”Chân Nam Cung Thần đều đã bị doạ nhũn.
Quả là bị hắn nói đúng rồi, Bách thú sơn mạch thật sự có tam giai yêu thú.
Sớm biết như thế, có đánh chết hắn cũng không vào Bách thú sơn mạch.Thi thể một con Phi thiên viêm hổ khác vẫn còn nằm trên đất.
Nhìn thấy bạn lữ của mình bị nhân loại rạch mở bụng, tam giai Phi thiên viêm hổ mười phần phẫn nộ.Nó mở to mồm rống lớn một tiếng.
Một cỗ sóng âm màu đỏ quét ra, đánh tới người cách nó gần nhất, Lưu Nguyệt Dong.Nghe được thanh âm này, đầu ba người giống như là bị kim đâm.
Thần thức đau đớn, không thể làm ra phản ứng gì.Chờ bọn hắn phản ứng lại được, sóng âm màu đỏ đã đánh tới trước mặt Lưu Nguyệt Dong.Lưu Nguyệt Dong ngọc dung đại biến, tim như muốn nhảy ra khỏi cổ họng.Đúng lúc này, ngực nàng chợt sáng lên một trận sáng lam.
Sáng lam rõ ràng là một khối ngọc bội màu xanh, trên ngọc bội điêu khắc một con rùa trông rất sống động.Rùa giống như sống dậy, há mồm phun ra một luồng ánh sáng lam.
Hoá thành một bức tường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-lien-chi-dinh/3311329/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.