“Lập tức đem mấy cổ thi thể, dùng gỗ cây vải thiêu huỷ. Mặt khác, dự trữ nhiều gạo nếp, gạo nếp có thể phòng cương thi. Mỗi nhà mỗi hộ tận lực chuẩn bị một ít gạo nếp. Còn có, đưa ta đến nhà Thanh Diễm, để ta nhìn xem.” 
“Thu Quang, Thu Minh, hai người các ngươi tổ chức tộc nhân, đem thi thể đặt dưới gỗ cây vải thiêu huỷ. Thập đệ, Thập tam đệ, các ngươi phái người đi các nơi mua gạo nếp, càng nhiều càng tốt.” Vương Thanh Sơn ngắn gọn dặn dò từng điều. 
“Vâng, Thất ca (Thất thúc).” 
Nhóm tộc lão mở miệng đáp ứng. 
Vương Trường Sinh đi theo Vương Thanh Sơn, tới một toà viện chiếm một khoảnh đất lớn. Trong viện trồng vài gốc cây đào, phòng ở cùng với bàn ghế đều làm từ gỗ đào. Ngoài ra, phòng ở hướng về phía Đông, dưới ánh mặt trời sung túc. 
Vương Trường Sinh âm thầm gật đầu, Vương Thanh Diễm sinh vào ngày âm tháng âm năm âm, âm khí khá nặng. Loại thể chất này sống không lâu, Vương Thanh Diễm có thể sống đến hơn sáu mươi tuổi, một là bởi vì cái tên Thanh Diễm, trong tên Diễm có ba ngọn lửa, lửa làm suy yếu âm khí. Hai là nơi hắn ở dương khí rất nặng, cây đào thuần dương, gỗ đào trăm năm dùng để chế tác kiếm trừ quỷ. 
“Đúng rồi, thể chất Thanh Diễm có chút đặc thù, dễ dàng thi biến, vì sao lúc chết không thiêu huỷ thi thể? Mà lại đem chôn?” Vương Trường Sinh đưa ra nghi vấn trong lòng. 
Trường bối của Vương Thanh Diễm biết gieo trồng cây 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-lien-chi-dinh/2586618/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.