🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nhóm dịch: NTm.Group

Phụ trách: Vô Tà Team

Nghe xong Vương Minh Viễn tường thuật, Vương Diệu Tông âm thầm gật đầu, rồi hỏi: “Minh Viễn, trước mắt mỏ huyền kim khoáng thạch này một ngày có thể khai thác được bao nhiêu huyền kim khoáng thạch? Có thể luyện ra bao nhiêu cân huyền kim? Có thể khai thác trong bao lâu?”

“Trước mắt mỗi ngày có thể khai thác ba ngàn cân huyền kim khoáng thạch. Một trăm cân huyền kim thạch có thể tinh luyện ra một đến hai cân huyền kim. Dựa theo Thanh Lâm tính, có thể khai thác ba đến bốn năm. Huyền kim khoáng thạch được khai thác về sẽ để ở phòng kho. Sau khi tinh luyện ra huyền kim, lại xuất ra bán.”

“Quá tốt rồi, tổ tông phù hộ. Có mỏ huyền kim khoáng thạch này, ngày tháng sau này của gia tộc sẽ dễ qua rồi. Trường Sinh lần này lập được công lớn, phải ban thưởng cho hắn thật tốt mới được.” Vương Diệu Thông thần sắc có chút kích động.

“Minh Viễn, ngươi gọi chúng ta tới không chỉ là nói cho chúng ta biết tin tức này đi!” Vương Diệu Hằng nghiêm nghị nói.

Vương Minh Viễn thở dài một hơi, sắc mặt ngưng lại, nghiêm nhị nói: “Chỗ mỏ huyền kim khoáng thạch này có thể giúp cho Vương gia chúng ta vượt qua cửa ải khó khăn trước mắt. Các thúc bá đều biết, Vương gia chúng ta buôn bán linh cốc và Tàm ti mà sống, thu vào rất ít. Toàn tộc có hơn một trăm người tu tiên, chi phí của mỗi người cộng lại là một khoảng lớn. Chúng ta vẫn luôn dựa vào tài sản mà thế hệ trước tích luỹ, lúc này mới miễn cưỡng chống đỡ gia tộc. Tục ngữ đã nói, cho người con cá không bằng cho họ cần câu. Mỏ huyền kim khoáng thạch rồi cũng sẽ đến ngày bị đào rỗng. Con dự tính chọn ra hai tộc nhân để bồi dưỡng. Hi vọng có thể bồi dưỡng ra Luyện Khí Sư cho gia tộc chúng ta. Không biết các thúc bá đang ngồi ở đây có ý kiến gì không? Nói ra để mọi người cùng thảo luận.”

“Bồi dưỡng Luyện Khí Sư? Được! Tổ tiên chúng ta Vương Nguyên Cương chính là một vị nhị giai trung phẩm Luyện Khí Sư, lưu lại hơn mười tập tranh ảnh tư liệu luyện khí. Nếu không phải không đủ tài lực, chúng ta đã sớm bồi dưỡng ra Luyện Khí Sư nhất giai rồi. Nay có mỏ huyền kim khoáng thạch này chống đỡ, chúng ta nhất định có thể bồi dưỡng ra được Luyện khí sư. Khôi phục vinh quang của tổ tiên.” Vương Diệu Hằng là người đầu tiên đồng ý với đề nghị này, vẻ mặt có chút hưng phấn.

“Không sai, miệng ăn núi lở. Chỉ dựa vào làm ruộng rất khó duy trì hoạt động gia tộc, phải có nguồn thu nhập mới. Luyện khí là hướng đi ban đầu của tổ tiên, chúng ta vốn đã có nền tảng nhất định. Ta đồng ý.”

“Ta cũng đồng ý. Nhưng hai người quá ít, tăng lên năm người đi.”

Vương Minh Viễn nhíu mày, có chút khó xử: “Năm người? Bồi dưỡng hai người đã tốn không ít chi phí, chứ đừng nói là năm người.”

“Ý của ta là, chọn năm tộc nhân có thiên phú luyện khí bồi dưỡng một thời gian. Sau đó tiến hành khảo hạch. Từ trong đó chọn ra hai tộc nhân có biểu hiện tốt nhất để làm trọng điểm bồi dưỡng. Nếu là chỉ trực tiếp chọn lựa hai tộc nhân bồi dưỡng thành Luyện Khí Sư. Thứ nhất, chưa chắc có thể bồi dưỡng ra nhân tài, thứ hai, thiên phú là thứ rất khó nói. Trong tộc trước kia cũng trực tiếp lựa chọn ra hai tộc nhân bồi dưỡng làm Luyện Khí Sư, không phải vẫn thất bại sao?”

“Lục ca nói không sai, bồi dưỡng Luyện Khí Sư hao phí lượng lớn linh thạch, không thể chỉ dựa vào một ít thiên phú liền mang lượng lớn linh thạch đặt cược lên người họ. Cứ dùng thực lực mà nói chuyện, thông qua khảo hạch, lưu lại hai tộc nhân ưu tú nhất. Sau đó tiến hành bồi dưỡng. Như vậy, mọi người cũng khâm phục khẩu phục. Dù sao thiên phú luyện khí loại này rất khó phán định. Không thể nhìn qua mấy bản luyện khí điển tịch, học thuộc lòng một ít lý luận tri thức, liền nói hắn có thiên phú luyện khí. Nhị ca, ý của ngươi như nào?”

Nghe xong lời này, những người khác đều nhìn phía Vương Diệu Tông.

Vương Diệu Tông nghĩ nghĩ, rồi nói: “ Lục đệ nói không sai, đề nghị này không tồi. Như vậy mọi người cũng tâm phục khẩu phục. Nếu mà trực tiếp lựa chọn hai tộc nhân bồi dưỡng trở thành Luyện Khí Sư, các tộc nhân khác khó tránh khỏi dị nghị. Dù sao thiên phú luyện khí loại này rất khó phán đoán, cũng không phải thực sự công bằng. Chi bằng dùng thực lực phán định, mới có thể thuyết phục mọi người.”

Vương Minh Viễn gật đầu nói: “Nếu Nhị thúc lên tiếng, vậy lựa chọn năm vị tộc nhân bồi dưỡng một thời gian. Từ năm người chọn ra hai, bồi dưỡng làm Luyện Khí Sư. Các vị thúc bá có đề cử ai không?”

Lời vừa dứt, một giọng nói có chút thô bạo vang lên: “Ta đề cử Vương Trường Sinh.”

Một ông lão áo lam tuổi đã qua thất tuần đi đến. Ông lão sắc mặt hồng nhuận, râu tóc bạc trắng, đôi mắt hổ không giận tự uy, vừa nhìn đã đem đến cảm giác áp bách.

Cẩn thận quan sát mà nói, sẽ thấy ngũ quan của ông lão áo lam có phần tương tự Vương Minh Viễn.

Đây chính là phụ thân của Vương Minh Viễn, Vương Diệu Tổ, gia gia của Vương Trường Sinh.

Vương Diệu Tổ năm nay bảy mươi lăm tuổi, tam linh căn, Luyện khí tầng bảy, đảm nhiệm việc giao thiệp cùng những gia tộc tu tiên khác. Ví như gia chủ gia tộc có quan hệ thông gia với Vương gia mở tiệc mừng đại thọ, Vương Diệu Tổ thu được thiệp mời sẽ dẫn người đi chúc mừng.

“Cha, sao người nhanh như thế đã trở lại rồi? Người không phải là ra ngoài thăm bằng hữu sao?” Vương Minh Viễn trong mắt hiện ra vài phần kinh ngạc, nghi hoặc hỏi.

Vương Diệu Tổ trừng mắt hổ, tức giận nói: “Nếu không phải con dâu báo tin cho ta, ta thực sự bị ngươi lừa đi thăm hỏi bằng hữu rồi. Đến Nhị ca mà ngươi cũng mời đến, một hội nghị lớn như vậy, là cố ý mang ta lừa đi đúng không? Nếu ta không trở về, chỉ sợ Trường Sinh không thể trúng tuyển rồi!”

“Xem ngài nói kìa, người là từ các vị thúc bá đề cử, cũng không phải là con đánh tiếng gió trước.” Vương Minh Viễn có chút chột dạ.

Vương Diệu Tổ trợn trắng mắt, liếc Vương Minh Viễn nói: “Ta là cha ngươi, cũng là Vương gia tộc lão, ta cũng có quyền lên tiếng chứ!”

“Đương nhiên là có, nhưng quyền quyết định cuối cùng nằm trong tay các vị thúc bá.”

“Biết là ngươi sẽ nói như vậy. Nhị ca, Lục đê, Bát đệ, tục ngữ đã nói, cử hiền bất tị thân. Trường Sinh là cháu ruột của ta, nhưng Thanh Nhi từng ở Thần binh các Tử Nguyệt phường thị làm luyện khí học đồ mười năm. Từ nhỏ đã dạy Sinh Nhi lượng lớn tri thức luyện khí. Nếu là chỉ nhìn về mặt lý luận tri thức, ta nghĩ tộc nhân đồng trang lứa không thể so được với Sinh Nhi. Điểm này, mọi người không phủ nhận chứ! Mặt khác, Sinh Nhi ở huyện Bình An trấn thủ ba năm, cơ duyên xảo hợp phát hiện được mỏ huyền kim khoáng thạch, cho hắn một cơ hội không tính là quá phận chứ! Nếu là hắn khi khảo hạch biểu hiện không tốt, tự nhiên sẽ không bồi dưỡng hắn làm Luyện khí sư. Còn không, tất nên bồi dưỡng, các ngươi nói có phải không?” Vương Diệu Tổ chậm rãi nói.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.