Thời gian từng chút trôi qua, ánh sáng màu vàng của màn chắn nhanh chóng ảm đạm xuống, lập lòe, như có thể dặp tắt lúc nào.
“Phá cho ta.”
Mấy chục món linh khí đột nhiên tỏa sáng, đánh úp đến màn chắn màu vàng ảm đạm.
Vương Diệu Lương trong mắt hiện lên một tia kiên quyết, hắn đem một tấm phù triện vàng vỗ trên người, kim quang chợt lóe, một chiếc áo giáp vàng rực rỡ hiện lên, khoác lên người Vương Diệu Lương.
Hăn đi ra phía trước một bước, mở hai tay, đem hai gã tộc nhân chắn ở sau người, la lớn: “Chạy mau.”
Áo giáp trên người hắn là nhất giai thượng phẩm linh phù Kim giáp phù biến thành. Căn bản không thể ngăn được mấy chục món linh khí công kích, chỉ là vừa đối mặt, mấy chục món linh khí liền đâm xuyên qua thân thể hắn.
Vương Diệu Lương phát ra tiếng hét thảm, thân thể mềm nhũn, ngã xuống mặt đất. Máu tươi không ngừng tuôn ra, nhuốm đỏ chiếc áo giáp vàng trên người hắn.
Hắn cũng không lập tức chết đi, nhưng đã hấp hối hết sức.
Ở khắc sinh mệnh cuối cùng, tất cả những hồi ức đã trải qua, từng chuyện, từng chuyện như cưỡi ngựa xem đèn, lần lượt lướt qua trong đầu hắn.
Khi còn trẻ cùng tộc nhân đến Giảng đạo đường học tập tu tiên tri thức. Đầy hăng hái khi được cho là đối tượng trọng điểm bồi dưỡng. Xúc động khi từ trên tay Vương Diệu Tông tiếp nhận Trúc cơ đan. Vui sướng khi Vương Diệu Tông thành Trúc cơ. Bi thương khi biết được con chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-lien-chi-dinh/2586566/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.