🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nhóm dịch: NTm.Group

Phụ trách: Vô Tà Team

“Nhị thúc, đều là Vương gia giở trò quỷ. Không biết Vương gia bày ra chiêu trò gì, để cho Lưu gia cùng Tôn gia dừng tay, không phải tại ngài.”

Tống Thiên Minh lắc lắc đầu, chân thật đáp: “Sai lầm thì nhận sai, biết sai thì có thể thay đổi. Hiện tại biết sai còn kịp.”

Lúc này, một người nam trung niên, khuôn mặt nho nhã đi đến.

“Nhị bá, Đại ca.”

Tống Thiên Minh gật gật đầu, nghiêm mặt nói: “Tử Hiền đến đúng lúc. Ta có một chuyện rất quan trọng cần tuyên bố. Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là gia chủ Tống gia. Tử Dương về sau đến ở lại mật thất cách vách tu luyện. Không có lời của ta, không được bước ra khỏi mật thất nửa bước. Nếu không nghiêm trị không tha.”

Tống Tử Dương sắc mặt trắng nhợt, hai chân mềm nhũn, quỳ xuống, khóc kể nói: “Nhị thúc, ngài không thể phế ta vậy. Cha ta khi còn sống đối với ngài không tệ. Con rể ta là Lâm Hoài An, ta làm gia chủ mới là lựa chọn tốt nhất. Ngài không thể phế ta được.”

Tống Thiên Minh nhìn bộ dạng Tống Dương Tử như vậy, trong lòng càng phát ra chán ghét, cười lạnh nói: “Lại để cho ngươi làm gia chủ, sớm hay muộn sẽ diệt tộc. Lần này ngươi động lòng tham, liên hợp hai nhà Tôn, Lưu đối phó Vương gia. Kết quả thì sao? Tự lấy đá đập chân. Ta cũng đáng trách vì mù quáng, tin vào lời gièm pha của ngươi. Nếu không thì cũng không làm ra tới cục diện hôm nay. Nếu ngươi tiếp tục động lòng tham, đối phó gia tộc khác, chỉ sợ có thể không dễ dàng như vậy bỏ qua. Lại để ngươi làm đương gia, Tống gia sớm hay muộn cũng sẽ diệt vong. Điều khiến ta không thể chịu được là, ngươi ngay cả linh mạch hay linh khoáng đều không phân biệt được.”

“Nhị thúc, mỏ đá rõ ràng là mỏ khoáng, căn bản không phải linh mạch. Nhất định Vương gia đã cố ý làm trò giả dối lừa gạt Lưu gia cùng Tôn gia.”

Tống Dương Tử chưa bỏ ý định, phản bác.

“Chứng cớ đâu! Nếu ngươi có thể đến lấy được một khối khoáng thạch, Lưu gia cùng Tôn gia cũng sẽ không rời khỏi. Lưu gia cùng Tôn gia đều phái người đến mỏ đá nhìn. Nơi đó rõ ràng chính xác là linh mạch. Vương gia khai khẩn linh điền trên linh mạch, tộc nhân Vương gia lui tới thường xuyên vận chuyển vật tư kiến tạo trận pháp, bị ngươi nghĩ lầm là vận chuyển khoáng thạch. Đừng nói với ta là, tất cả người Lưu gia cùng Tôn gia đều bị mù, ngay cả linh mạch cùng linh khoáng cũng không phân biệt được. Trong vài ngày ngắn ngủi, cho dù Vương gia bày ra Tụ linh trận, đất cũng sẽ không chứa đầy đủ linh khí, rễ cây linh thực cũng sẽ không cắm sâu vào bùn đất. Tôn gia phái một vị pháp sư nhất giai trung phẩm trận pháp đi mỏ đá, cũng không nhìn thấy dị thường. Ngươi còn muốn nói sao?”

Tống Thiên Minh trợn trừng mắt, liếc Tống Tử Dương một cái, không lưu tình khiển trách.

“Nhị bá, Đại ca cũng là vì suy nghĩ cho gia tộc. Mấy năm nay hắn chịu khổ chịu cực, ngài vẫn nên tha cho hắn lần này. Có lần giáo huấn này, Đại ca sẽ không tái phạm nữa.”

Tống Tử Hiền hơi nhất thời do dự, cầu tình thay Tống Tử Dương.

Tống Tử Dương là nhạc phụ của Lâm Hoài An, Tống Tử Hiền chưa chắc có thể ngồi chắc vị trí gia chủ này hay không. Còn không bằng chủ động để cho người có tài.

“Đúng vậy! Nhị thúc, ta lần sau sẽ không dám nữa. Ngài tạm tha ta lúc này đi!”

Tống Thiên Minh khẽ hừ một tiếng, lạnh lùng nói: “Hừ! Ta còn chưa chết đâu. Tống gia vẫn là ta định đoạt. Lâm Hoài An từ đầu là người ngoài. Gia sự Tống gia không phiền hắn quản. Tử Hiền, ngươi lên làm gia chủ, sau đó ngươi tính như nào?”

Trải qua chuyện này, hắn quyết tâm bãi miễn Tống Tử Dương.

Có tiện nghi đã nghĩ chiếm, gặp chuyện không may liền trốn tránh trách nhiệm. Người như thế không thích hợp là gia chủ. Nếu Tống Tử Dương chủ động thừa nhận sai lầm, Tống Thiên Minh còn có thể để cho hắn tiếp tục đảm nhiệm vị trí gia chủ. Nhưng mà Tống Tử Dương từ đầu tới cuối, vốn không có ý định nhận sai.

Tống Tử Dương nghe vậy, ngồi phịch xuống đất, sắc mặt trắng bệch.

Tống Thiên Minh đã muốn đối xử Tống Tử Hiền như gia chủ, hắn không còn cơ hội.

Tống Tử Hiền nghĩ nghĩ, rồi nói: “Vương Diệu Tông chạy đến Thanh Trúc phường thị, nói là tà tu tập kích tộc nhân Vương gia. Đây là Vương gia không muốn làm lớn chuyện. Nếu như vậy, đương nhiên chúng ta coi như chuyện này là do tà tu làm, việc này dù sao cũng là do chúng ta sai. Chất nhi nhớ không lầm thì sau một tháng nữa là sinh thần Vương Minh Viễn. Chúng ta có thể phái người đi chúc thọ, hy vọng có thể làm lành quan hệ hai nhà. Dù thế nào, bên ngoài phải hoàn thành tốt, mặt khác trấn an người nhà tộc nhân đã chết. Dù sao bọn họ cũng là phụng mệnh làm việc, bọn họ không sai.”

“Ừm. Làm vậy đi. Dẫn Tử Dương đi đi. Không có lời căn dặn của ta, nếu hắn dám bước ra khỏi mật thất một bước, lấy tội phản tộc mà xử, giết không tha.”

“Hoài An dù sao cũng là con rể của Đại ca, còn có Tuệ Vân, nàng ta tốt xấu gì cũng là gia mẫu Lâm gia. Chất nhi thấy có thể hủy chủ vị của Đại ca, nhưng không cần phải nhốt hắn đâu!”

Tống Tử Hiền nhất thời do dự, đề nghị.

Tống Thiên Minh khoát tay áo, dặn dò: “Không được, ngươi xem hắn có bộ dạng hối cải không? Không nhốt hắn lại, chỉ làm ảnh hưởng việc ngươi xử lý tộc vụ. Đã định như vậy rồi, dẫn hắn đi đi! Ta không muốn gặp lại hắn.”

Tống Tử Hiền trong lòng vui mừng, ngoài mặt đáp ứng một tiếng. Đỡ Tống Tử Dương mặt xám như tro, rời khỏi mật thất.



Nửa tháng rất nhanh liền trôi qua, năm người Vương Trường Sinh học tập luyện khí mấy tháng, cũng tới thời điểm ra kết quả rồi.

Vào ngày này, Vương Diệu Tông dẫn theo nhiều vị tộc lão Vương gia, đi vào luyện khí thất, quan sát năm người Vương Trường Sinh luyện khí, hai người ưu tú nhất có thể được gia tộc toàn lực bồi dưỡng.

Mỗi người mười phần nguyên liệu luyện khí, luyện chế Thanh nguyệt đao cùng Thanh Vân thuẫn. Điều kiện đánh giá là số lượng thành phẩm cùng chất lượng.

Vương Minh Mai dẫn đầu luyện khí, trình độ của nàng cao nhất trong năm người.

Mười phần nguyên liệu, năm món thành phẩm, ba thanh Thanh Nguyệt đao, hai cái Thanh Vân thuẫn. Bốn món thành phẩm chất lượng tốt, một món thành phẩm không trọn vẹn.

Vương Minh Đống biểu hiện kém một ít, chỉ luyện chế ra ba món thành phẩm, hai thanh Thanh Nguyệt đao, một cái Thanh vân thuẫn, một món thành phẩm chất lượng tốt.

Vương Minh Xán trước đây chính là luyện khí học đồ. Phụ trách tinh luyện khoáng thạch cùng chế tác lá bùa, kinh nghiệm luyện khí phong phú.

Mười phần nguyên liệu, năm món thành phẩm, hai thanh Thanh nguyệt đao, ba cái Thanh vân thuẫn, ba món thành phẩm đều chất lượng tốt.

Vương Trường Hoán chỉ luyện chế ra ba món thành phẩm, hai thanh Thanh Nguyệt đao cùng một cái Thanh Vân thuẫn, một món chất lượng tốt.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.