Thời điểm Tình Nhi bước vào, Lâm Huệ Lan đang si ngốc đứngnhìn ra ngoài cửa sổ, đối với sự có mặt của Tình Nhi giống như khôngthấy.
Nhoài người ra hướng cửa sổ nhìn, chỉ thấy nắng sớm đã lên cao, LýChí tiếp nhận dây cương từ gã sai vặt đưa, nhảy người lên, mang theoNgụy Thần cùng ngựa mà chạy đi.
Tình Nhi hiểu rõ cười cười, xoay người thu dọn phòng ở.
Đem trong ngoài phòng ở quét tước một lần, ước chừng đã qua nửa canhgiờ, đang muốn cáo từ liền phát hiện Lâm Huệ Lan vẫn si ngốc đứng nhìnngoài cửa sổ.
"Khụ!" Nàng ho nhẹ một tiếng, đang muốn mở miện, thanh âm Lâm Huệ Lan lại vang lên trước.
"Tình Nhi." Nàng chỉ vào cây xanh tươi tốt ngoài cửa sổ, so với câytrong Hoa Xuân lâu còn to cao hơn:" Ta không có xiêm y màu sắc như vậy?"
Tình Nhi liếc mắt nhìn tán cây cổ thụ, suy nghĩ một hồi:" Cô nương đã quên, tháng trước khi cô lên đài, kiện xiêm y xanh biếc mà cô nương mặc kia, chính là màu sắc này."
"Vậy sao!?" Lâm Huệ Lan gật gật đầu:" Thay ta lấy nó ra đây đi."
Buổi tối Lý Chí lại đến Hoa Xuân lâu như mọi khi, Lâm Huệ Lan cũngngoan ngoãn ở trong phòng, nửa bước cũng chưa từng ra khỏi cửa.
Không thấy được Lâm Huệ Lan cãi nhau, những khách nhân thật sự cảm thấy có điểm không quen.
Bất quá ngẫm lại Lý Chí cũng đủ thảm, vị hôn thê chạy đến tận cửa Hoa Xuân lâu, nghe nói suýt chút nữa thì đem Huệ Lan cô nương ra chém. HuệLan cô nương hôm nay im lặng như vậy, nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-lau-ky-su/144999/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.