Chương 9:
Có kinh nghiệm ở kiếp trước, việc kinh doanh trong tay ta quả thật thuận lợi như nước chảy.
Chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi, ta đã trở thành một thương nhân mới nổi, ai ở kinh thành cũng biết tới.
Khi xưa, lúc Tống Dục còn khỏe mạnh, ta và Tiểu Thúy chỉ dám lén lút ăn khuya trong phòng mình, còn sợ hắn phát hiện.
Giờ đây, bữa ăn của ta đã nâng cấp hẳn nào là đuôi phượng ngư sí, phật thủ kim quyển, cầu khô bào ngư, hoa cô hải sâm… ta muốn ăn gì liền ăn cái nấy.
Chỉ là bây giờ, không có Tiểu Thúy ngồi ăn cùng ta nữa.
Nàng ta lúc này đã dẫn theo một đội người, xuôi Nam mở rộng sinh ý mới.
Ta thấy trống trải, đành bưng mâm cơm, đến trước giường bệnh của Tống Dục mà ăn.
Giờ đây, ngoài t.h.u.ố.c thang ra Tống Dục không nuốt nổi thứ gì khác.
Vị công t.ử từng ngọc thụ lâm phong, nay trở nên gầy rộc như một bó củi khô.
Ta đem những tin tức bát quái mới nghe được đều thuật lại cho hắn.
Nội dung tất nhiên là đặc sắc vô cùng…
Hôm nay, Tống Nhu đẩy Thẩm Tâm Nguyệt xuống ao cá chép.
Còn Thẩm Tâm Nguyệt thì lén cho Tống Nhu uống t.h.u.ố.c sảy thai, kết quả bị phát hiện.
Con vẹt của Tống Nhu ngày ngày bay khắp Tần phủ, rêu rao chuyện xấu của Thẩm Tâm Nguyệt.
Con mèo Thẩm Tâm Nguyệt nuôi lại cào rách mặt Tống Nhu.
…
Ta thở dài:
“Hai người đó trước kia thân thiết như tỷ muội ruột, cớ sao nay lại thành ra thế này?”
Tống Dục nằm trên giường, hắn trừng mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-lanh-va-cao-quy/5067407/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.