iết đó là câu xóc óc, nhưng Thanh Kỳ Lệnh Chủ vẫn cười rổn rảng:
– Và bây giờ thì Quan chủ đã nghe cũng đâu có muộn chi.
Thanh Phong đạo trưởng nghiêm giọng:
– Đang lúc giữa đêm, ba vị tự chuyện xâm nhập Bạch Vân Quan chẳng hay có chi dạy bảo?
Thanh Kỳ Lệnh Chủ hỏi lại:
– Tại hạ có nghe “Tiên Nhân Chưởng” Lý đại hiệp đến dưỡng bệnh nơi đây chẳng hay có thật như thế không nhỉ?
Quách Thế Phần khẽ gục gặc đầu....
Câu chuyện đã bắt đầu đi vào chánh yếu, nhất định là bọn chúng đã theo dõi sát chân.
Thanh Phong đạo trưởng thoáng biến sắc nhưng ông ta vẫn điềm tĩnh gật đầu:
– Đúng, Lý trang chủ quả có đến tệ Quan dưỡng bệnh.
Thanh Kỳ Lệnh Chủ vòng tay cười:
– Đa tạ sự chỉ điểm và xin thứ cho chuyện quấy rầy....
Hắn quay ra sau phất nhẹ tay:
– Chúng ta đi vào.
Vừa nói, Thanh Kỳ Lệnh Chủ vừa cất bước đi mau về phía cửa Bạch Vân Quan.
Thanh Phong đạo trưởng trầm giọng:
– Hãy khoan!
Đôi mắt sâu sâu ẩn trong màn lụa xanh của Thanh Kỳ Lệnh Chủ chiếu tia sáng lạ lùng:
– Tại hạ đến đây để bái phỏng Lý đại hiệp, chẳng hay Quan chủ có chi chỉ giáo?
Thanh Phong đạo trưởng ôn tồn:
– Lý trang chủ đến tệ quan dưỡng bệnh vốn không cho người kiến diện và Bạch Vân Quan cũng không thể để cho bất cứ người khách nào muốn tới một cách ngang nhiên.
Thanh Kỳ lệnh chủ ngửa mặt nhìn trời và nói thật chậm gần như từng tiếng:
– Nếu Lý đại hiệp biết tại hạ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-doat-hon/26553/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.