Quách Thế Phần chỉ vào Giang Hàn Thanh đang ngồi dựa bên bực đá:
– Khang lão ca đã hỏi thì lão phu không dám dấu vì đây là hai người cháu của lão phu mà chẳng may một lại bị người ám toán thân mang trọng bịnh, bao nhiêu đại phu thảy đều thúc thủ, bất đắc dĩ lão phu phải đưa đến đây để van cầu Bạch Vân Quan.
Khang Văng Huy đưa mắt nhìn về phía Dương Sĩ Kiệt và trả lời hơi lúng túng:
– Quách đại hiệp... đến đây thật không may....
Như đã biết trước họ sẽ có thái độ như thế Quách Thế Phần vẫn tỏ ra kinh ngạc:
– Khang lão ca nói thế là sao?
Khang Văn Huy nói:
– Thanh Phong Đạo Trưởng vân du hãy chưa về.
Quách Thế Phần điềm đạm mỉm cười:
– Vừa rồi lão phu đã nghe Lý Gia Tứ Hổ nói như thế rồi, nhưng vốn là chỗ cựu giao cho nên nếu Thanh Phong Đạo Trưởng vân du thì lão phu vẫn phải chờ đợi.
Khang Văn Huy làm ra vẻ trầm ngâm:
– Quách đại hiệp nói như thế thật... chúng tôi hơi khó xử!
Quách Thế Phần càng làm bộ ngạc nhiên:
– Lão phu chờ Thanh Phong Đạo Trưởng thì tại sao chư vị lại có điều khó xử nhỉ?
Khang Văn Huy nói:
– Quách đại hiệp có chỗ còn chưa rõ vì Lý Lão Trang Chủ của chúng tôi hiện đang dưỡng bịnh tại đây nên không thể để cho người làm kinh động.
Nhậm Bá Xuyên nhướng mày định nói nhưng có lẽ còn chờ đợi người đại sư huynh nên lại nín luôn.
Quách Thế Phần vuốt rầu cười:
– Lão phu đã có nghe giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-doat-hon/26551/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.