Cây lá về đêm đồng lõa với màu trời nhuộm đầy cả khu rừng đen kịt.
Gió từng cơn phất mạnh làm cho hơi lạnh luồn theo khe hở của cánh cửa thốc vào đại điện, nhưng bốn người vẫn tịnh tọa không một ai máy động.
Màn ngoài vụt khẽ lay.
Một nhà sư mặc áo màu tro từ ngoài cửa bước vào dang đi thật lẹ nhưng vẫn không tỏ vẻ hoảng hốt.
Đang trong tư thế tĩnh tọa, Giác Thắng bỗng cất giọng hơi trầm nhưng bình tĩnh hỏi :
- Đã phát hiện địch tới phải không?
Nhà sư áo xám cúi mình :
- Khải bẩm Phương trượng phòng canh bên ngoài báo cáo đã thấy một đoàn người mặc áo xám, do một người mặc toàn đồ đen hướng dẫn đi về phía cổng chùa.
Giác Thắng đại sư hỏi :
- Ước độ bao nhiêu?
Nhà sư áo xám đáp :
- Vì còn xa và trời tối quá nên nhân số họ không đếm được.
Giác Thắng đai sư gật đầu :
- Truyền lệnh cho trạm canh ngoài thối bộ vào sát cổng.
Nhà sư áo xám cúi đầu :
- Đệ tử tuân lệnh.
Vô Trần sư thái hừ hừ :
- Họ đã đến rồi phải không?
Giác Thắng đáp :
- Hình như còn cách dưới chân núi.
Qua một lúc, một nhà sư nữa lại vào bẩm :
- Bẩm Phương trượng hai đoàn người của địch đã đến trước chùa.
Giác Thắng đại sư hỏi :
- Hành động của họ ra sao?
Nhà sư áo xám đáp :
- Họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-doat-hon/2140821/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.