Cố Nhi kinh hãi nhìn quỷ kiếm. Dường như nó biết ả đã đi đâu cùng chuỗi hạt, nhưng rõ ràng ả thấy nó đã ngủ say sưa rồi kia mà. Ả đã nhân cơ hội đóa hắc phù dung đang chữa trị cho Trúc Chi, đã nhẹ nhàng trộm chuỗi hạt và rời đi. Bởi vì ả biết Nguyên Sâm sẽ không tự ý đi vào trong căn phòng trong khi Trúc Chi vẫn chưa mặc quần áo.
Ấy vậy mà quỷ kiếm đã tỉnh lại nhanh hơn so với dự tính của Cố Nhi, đóa hắc phù dung cũng chẳng thấy đâu. Có thể đóa hoa kia đã chữa lành cho cơ thể của Trúc Chi rồi.
Cố Nhi như bị quỷ kiếm nắm được cái đuôi, mà đúng là nó đã nắm được cái đuôi của ả. Ả đang lựa lời, đang tìm cách nói dối quỷ kiếm mà không khiến nó nghi ngờ gì cả. Cái đầu của ả đang tự động tìm ra lý do thích hợp, mà chẳng thể nào tìm được gì cả. Ả không dám nhìn vào ánh mắt “ta đây biết hết cả rồi” của quỷ kiếm, cũng chẳng dám nhìn đôi chân của nó đang từ từ di chuyển về phía mình.
Cố Nhi lạnh toát từ dưới chân lên đến đỉnh đầu, cái quỷ khí từ Trúc Chi khiến ả sờ sợ kiểu gì đấy, rất kì quái. Và rồi ả nghe nó nói bên tai:
“Vọng Âm của Quỷ vương lại xuất hiện trên nhân gian một lần nữa. Cố Nhi, ngươi có biết điều đó nghĩa là gì không?”
Cố Nhi lắp bắp kinh hãi, nhưng câu cú của ả chẳng rõ ràng gì cả, nó chỉ là tiếng ú ớ điên loạn của một con thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352517/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.