Quỷ kiếm ung dung bước ra ngoài. Nó thấy Cố Nhi đang ngồi một góc, thở đầy khó nhọc, những mảnh vụn của mấy bức tượng đồng nằm la liệt khắp nơi. Nó đoán Cố Nhi đã nắm phần thắng so với mấy bức tượng ma quái kia. Nó tiến tới vỗ vai của ả, dơ bàn tay đang cầm lọ máu ra trước mặt ả và cười. Nó vui vẻ nói:
“Ta đã lấy được nó rồi. Ngư Lâm dễ tin người, nhất là tin tưởng Trúc Chi. Nhìn xem, anh ta đã đưa lọ máu mà ta không cần tốn chút công sức nào cả.”
Cố Nhi đứng dậy, phủi bụi trên áo của mình, lau mồ hôi trên trán của mình. Mới vừa nảy ả chưa kịp nhìn xem quỷ kiếm đã đi vào bên trong bằng cách nào, ả còn đang bận bịu với mấy bức tượng đáng ghét kia. Có điều ả chẳng mất nhiều công sức cho lắm. Bởi vì ngay khi ả tưởng mình sắp bị chúng giết chết thì tất cả đều vỡ tan tành, mà ả thì không biết lý do gì cả.
Cố Nhi không thấy Trúc Chi ngất xỉu và điều này khiến ả nghi ngờ lọ máu trên tay Quỷ kiếm là giả. Bình thường nếu một thần khí bị mất đi, cơ thể của Trúc Chi theo đó sẽ mất sinh khí. Điều gì khiến cho quỷ kiếm vẫn còn đứng đó nói cười trong khi thần khí đã bị mất đi.
Cố Nhi đưa tay của mình và đòi xem lọ máu trên tay quỷ kiếm, nhưng bị nó từ chối:
“Không đưa cho ngươi được, Cố Nhi. Ngươi hãy thông cảm cho ta chút đi. Thần khí của Linh Đàm đặc biệt ở chổ hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352513/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.