Minh Nhựt cũng cùng suy nghĩ với Lôi Trí. Không có lý nào mất đi một thứ quan trọng mà Gia Khánh lại cười đểu như thế. Minh Nhựt rất nhanh có thể suy đoán ra một chuyện và nhanh chóng nói với Lôi Trí biết suy nghĩ trong đầu của mình:
“Hay đó không phải thần khí bị mất. Chúng ta vẫn còn cơ hội.”
Lôi Trí vỗ tay bóp bóp cho sự thông minh nhanh nhạy của thằng bạn. Nó thà tin lời nói của Minh Nhựt còn hơn tin ba cái chuyện Gia Khánh đánh thua rồi phần thần khí rơi vào tay kẻ địch. Nó cặp cổ Minh Nhựt đi về phía Gia Khánh, vừa đi vừa nói với Minh Nhựt với giọng vui như đang dự tiệc ăn xác chết:
“Phải rồi, chứ dễ gì Gia Khánh để thần khí dễ dàng bị cướp đi như vậy.”
Lôi Trí hí hửng chạy đến bên cạnh Gia Khánh. Nó bỏ Minh Nhựt đi một mình, đang hăng hái suýt chút nữa đã ôm lấy Gia Khánh mà bộc lộ niềm vui mừng.
Gia Khánh thấy bộ dạng đó của Lôi Trí cũng quen luôn. Y Chỉ không tỏ thái độ chán ghét như trước giờ. Dù sao cái tính cách tưng tửng của Lôi Trí cũng giống Thanh Trì Minh Nghĩa phần nào. Y còn chịu đựng Minh Nghĩa lâu như thế thì việc tiếp xúc với Lôi Trí dạo gần đây cũng chẳng khó khăn gì lắm.
Lôi Trí hí hửng hỏi Gia Khánh (lúc này Minh Nhựt vừa hay chạy tới):
“Phần đầu lâu đó là đồ giả, đúng không đại ca? Nó đâu phải thần khí bị mất đâ ha. Em nhìn là biết được luôn mà.”
Minh Nhựt cười khẩy ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352505/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.