Nguyên Sâm đang đi đi lại lại trước cái hộp mà lão đã nhốt Trúc Chi, vừa đi vừa lẩm bẩm thời gian. Lão kích động khi nghe tiếng hét thảm thiết phát ra từ bên trong. Và thú thiệt lão không thể mở cái hộp ra lúc này, vì chưa phải thời cơ chín mùi. Lão phải đợi đủ ba ngày ba đêm mới có thể thành công bước đầu tiên của lão: Khiến trí nhớ của tiểu ma vương mất sạch, có như thế lão mới có thể lợi dụng triệt để con bé.
Ngọc Điền, Nguyên Lực, Cố Nhi cùng nhau bước vào, hình như họ được lão triệu tập đến đây. Cả ba đều cố gắng suy đoán chuyện gì lại khiến chủ nhân triệu hồi cả ba người cùng một lúc – cái chuyện này chẳng bao giờ xảy ra cả. Chỉ biết lão đã bắt được tiểu ma vương, không biết có phải lão triệu tập họ đến đây vì muốn gặp mặt tiểu ma vương hay không.
Nguyên Sâm ra hiệu cho cả ba ngồi xuống trước mặt mình. Khi chiếc hộp một lần nữa phát ra âm thanh kêu la thảm thiết, cả ba cùng nhìn vào nó và đến lúc này họ mới phát hiện chuyện lạ: Một chiếc hộp bị phong ấn xung quanh, khó mà đụng tay vào. Bên trong ắt hẳn đang nhốt một ai đó và người này đang bị tra tấn nên mới phát ra một giọng hét vang dội như thế.
Cô Nhi là người duy nhất nhận ra giọng hét kinh khủng này. Bởi vì ả đã từng nghe Vọng âm của Trúc Chi cơ mà, đây đích thị là tiểu ma vương mà ả đã gặp trên Thiên giới. Chỉ là ả cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352502/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.