Thanh Lâm, Thiên Thanh rất muốn đi cùng Trúc Chi và Nhất Uy, nhưng cái tên giết chết Vô Ảnh nguy hiểm đến mức khiến anh ấy chết, thì có hơi khiến hai anh em họ Diệp sợ hãi. Họ không sợ chết, họ sợ liên lụy đến Trúc Chi và Nhất Uy, sợ làm gánh nặng cho hai người ấy.
Thế nhưng, Thanh Lâm chợt nghĩ ra một chi tiết mà nó nghĩ rất tuyệt vời. Vô Ảnh chẳng phải luôn mang theo di động hay sao, tại sao họ không gọi điện thông báo cho anh ấy biết chuyện Trúc Chi đã nhìn thấy điềm báo. Như vậy anh ấy sẽ không sập bẫy địch nữa, Trúc Chi và Nhất Uy cũng không cần mạo hiểm tính mạng.
Nghĩ vậy, Thanh Lâm hồ khởi nói với Trúc Chi:
“Em nghĩ chúng ta nên gọi điện cho anh Vô Ảnh biết. Hai người không cần tới nơi nguy hiểm đó làm gì.”
Trúc Chi không phải không nghĩ đến điều Thanh Lâm vừa nói. Huyết Yêu giao cho Vô Ảnh nhiệm vụ gì đó, nhất định anh không mang theo điện thoại, hoặc nếu mang theo anh cũng chọn chế độ im lặng cho xem. Cô làm sao chắc chắc được Vô Ảnh sẽ nhận được cuộc gọi của hai người.
Tuy vậy, Trúc Chi cũng không muốn Thanh Lâm lo lắng cho mình, cô giải thích cho Thanh Lâm nghe:
“Chị sẽ gọi điện cho ảnh thông báo trước một tiếng, trừ trường hợp ảnh không mang theo điện thoại vì nhiệm vụ của ảnh thì chị phải trực tiếp tìm ảnh. Còn nữa, Nguyên Sâm đã nhiều lần tấn công chúng ta, giết người của nhóm chúng ta, chị cũng muốn lão ném trải cảm giác mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352487/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.