Trúc Chi dìu Nguyệt Trinh đứng dậy. Ả vẫn không dám nhìn thẳng vào mặt cô, cứ như ả không đủ tư cách làm chuyện đó. Việc mà tiểu ma vương còn sống và đứng trước mặt ả khiến ả chưa hết bàng hoàng, cũng không biết tính cách vị chủ nhân này ra sao, không biết nên đối mặt với cô như thế nào, thành ra ả cứ cúi gằm mặt.
Nguyệt Trinh nghĩ lại về những chuyện xảy ra, số phận của Trúc Chi – số phận một tiểu ma vương phải rời xa cha mẹ từ bé, phải sống một cuộc sống đơn độc thì lại cảm thấy đau buồn. Ả nghĩ đến chuyện của Thủy Hfa, của Quỷ vương, của cả Hữu Lực lại cảm thấy xót xa cho tất cả mọi người. Có lẽ số phận của họ đã được định đoạt phải trải qua những đau khổ như vậy.
Nguyệt Trinh nén được tiếng nấc nghẹn, nhưng lại không thể nén được một tiếng thở dài. Ả muốn cầm lấy tay Trúc Chi, muốn thay người thân của cô sưởi ấm cho cô, hay ả muốn xem Trúc Chi có thật sự có được cuộc sống hạnh phúc giống như ả đã mơ thấy.
Nguyệt Trinh cuối cùng cũng không giữ được bình tĩnh nữa. Ả mặc kệ mình là người lớn, mặc kệ có người thứ ba đang ở cùng ả và tiểu ma vương, ả nức nở:
“Chuyện của Thủy Hà công chúa, thuộc hạ cũng chưa nổ lực hoàn toàn. Nếu thuộc hạ về kịp lúc đã ngăn được Cố Nhi, ngăn được con bé ấy chuốc tình dược chủ nhân, ngăn được chủ nhân làm ra hành động bại hoại đó.”
Huyết Yêu khoanh tay trước ngực, đôi mắt rực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352476/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.