Trúc Chi càng ngửi được mùi sát khí lại càng trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Cô quá vội vàng đến đây cứu em bé nhỏ mà quên bản thân sắp phải đối mặt với thứ gì. Đó có thể là một tên giết người với quyền năng mà cô không thể lường trước được. Đáng lý cô nên tìm cho bằng được Tiểu Bạch rồi hẳn đến đây mới phải. Nhưng nếu trong khi cô tìm được Tiểu Bạch mà đứa nhỏ bị giết chết thì không phải cô sẽ hối hận suốt đời hay sao.
Trúc Chi ngẩng đầu quan sát từng hành động của y, thật may khi y không hề phát hiện động tĩnh phía bên này. Khi thấy người đàn ông lạ mặt rút con dao từ không khí và chuẩn bị đâm mạnh xuống mi tâm của đứa bé đang say giấc ngủ, Trúc Chi đã bật dậy với tốc độ ánh sáng. Cô lướt đến bên cạnh người đàn ông và chụp được cổ tay của y khiến y kinh hoảng nhìn cô.
Trúc Chi mỉm cười ngọt ngào, móng tay cắm mạnh vào cổ tay của y khiến y nhăn mặt vì đau đớn, không cách nào thoát khỏi cái nắm tay mạnh bạo của cô. Vậy mà y vẫn không hề có ý định buông con dao xuống. Y còn bận rộn đánh giá khuôn mặt của Trúc Chi. Y không ngờ lại xuất hiện một người cản được lực tấn công (không hề nhỏ) của y, lại còn tỏa ra một yêu khí kì dị mà chỉ có trên người một con quỷ dữ.
Y không tin Trúc Chi là một nữ quỷ rãnh rổi đến mức nằm đấy canh chừng một thằng nhóc sắp bị giết chết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352472/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.