Lúc này Trúc Chi mới chợt nhớ ra vụ án mà Thiên Thanh đã đề cập trước đó: Mười hai nạn nhân từ già đến trẻ em đều bị chặt đứt đầu, bị đưa đến núi Thất Diệu. Cô bàng hoàng, báu chặt mười đầu ngón tay vào thành giường, rồi thốt lên:
“Như vậy, vụ giết người được tìm thấy trên núi Thất Diệu là một kiểu hiến tế nhầm giải trừ một phong ấn ư?”
Huyết Yêu buông cuốn sách cũ nát trên tay xuống, giương đôi mắt nhìn cô đầy kinh ngạc. Rõ là hắn không ngờ cô lại biết đến vụ việc hiến tế trên núi Thất Diệu khi mà cô chỉ ở yên một chổ, không như hắn đã đi nhiều nơi. Hắn nói giọng hơi kích động một chút:
“Cô đã biết chuyện hiến tế đầu người ư?”
Trúc Chi gật đầu, thành thật nói ra:
“Thiên Thanh vừa mới nói đến vụ án này hồi sáng. Tụi tôi sự định ngày mai sẽ lên núi Thất Diệu xem tình hình ra sao. Và nếu đó là một vụ giết người, làm sao tôi lại không hề điềm báo được?”
Huyết Yêu nói:
“Thiên la địa võng đã kiềm hãm phần nào năng lực thấy được điềm báo của cô. Hoặc người thực hiện vụ hiến tế là con người, mà không phải sinh vật bóng đêm hay thần tiên nào đấy.”
Trúc Chi mơ hồ suy đoán tình hình hiện tại, khi cô vừa liên tưởng đến vụ án mình suýt bị giết chết:
“Vậy thì Hàn Hinh mà anh nói, người đã bắt tôi và những người khác đang thực hiện một vụ hiến tế khác, nhầm phá một phong ấn khác ư?”
Huyết Yêu gật đầu, hắn đứng dậy, rời khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352467/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.