Trúc Chi chỉ thanh kiếm lên cao, viên hắc ngọc phát ra một ánh sáng màu đen huyền bao trùm mọi nơi trên Thiên giới. Chỉ vài phút sau đó, bầu trời đã trong xanh trở lại, có một vài bóng đen xuất hiện đứng bên cạnh Trúc Chi như đang đợi lệnh. Mà những bóng đen này hình như vô hình đối với những người khác. Trúc Chi quay sang nháy mắt với chúng khiến Cố Nhi há hốc mồm nhìn vào khoảng hư không (nơi mà những bóng đen đang đứng đấy),không hiểu vì sao Trúc Chi lại cười với không khí.
Khi Cố Nhi đang hoang mang không đọc được suy tính của cô là gì, Trúc Chi đã lướt đến bên cạnh ả từ lúc nào. Cô ghé môi sát vào tai của ả, nói thật khẽ vào tai ả khiến ả có chút rùng mình:
“Nào nào, tiểu ma vương ta đây vẫn còn muốn chơi đùa với ngươi một chút. Ngươi có cần ta phải cảm tạ hành động đáng xấu hổ của ngươi khi giúp ta ra đời hay không?”
Cô Nhi lùi bước, cố thoát khỏi hơi thở của Trúc Chi, nhưng lại đứng bất động. Ả thản thốt nhìn đôi mắt đắc ý của Trúc Chi. Ả thấy cô búng tay ra lệnh cho thứ gì đó mà ả không thể thấy chúng. Ả thấy cô hất đầu về phía mình. Ả hoảng loạn, chưa bao giờ ả trông hoảng loạn như lúc này. Đôi mắt Trúc Chi giống Quỷ vương khi muốn giết chết một ai đó thế kia khiến ả không thể nào không sợ hãi. Và điều đáng bận tâm nhất chính là: Khôi thân thể này của ả lại chẳng nghe lời ả nữa, cứ đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352452/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.