Vô Ảnh và Nhất Uy hò reo cổ vũ theo lời Trúc Chi, coi bộ rất phấn khích muốn tiến vào bên kia cánh cửa càng nhanh càng tốt. Linh Đàm đứng bên cạnh cũng muốn hòa mình vào niềm vui của tụi trẻ, nhưng gã vẫn kiềm chế bản thân mình.
Chỉ có Tùng Bách mới trở nên gấp gáp hơn bao giờ hết. Bốn người kia không hiểu họ sẽ lâm vào nguy hiểm bậc nào hay sao, mà còn rảnh rỗi ăn mừng. Gã biết bây giờ là lúc phải nói cho họ biết cái mà họ sắp sửa đối mặt là gì. Gã đằng hắng, rồi nói lớn:
“Không phải lúc để hả hê đâu.”
Bốn người cùng nhìn về phía ma cà rồng ngàn năm, muốn nghe gã giải thích một chút. Gã bực bội nghĩ rằng họ chẳng biết cảnh giác cao độ gì cả. Gã chỉ tay vào từng cánh cửa rồi nói:
“Ta nghe đồn bên trong những cánh cửa đều ẩn chứa nguy hiểm cùng cực. Rất hiếm có người vượt qua những thử thách bên trong.”
Tùng Bách liếc nhìn cả đám một lần nữa, giải thích rõ ràng:
“Màu đỏ là lửa, màu vàng là độc dược, màu xanh là màu của nước, màu xám kia là đất. Bốn người phải lựa chọn thật chính xác cánh cửa thích hợp với từng người mới được. Rồi không dễ gì vượt qua mấy thử thách đó đâu mà cười cợt.”
Tùng Bách nói xong định sẽ rời đi luôn. Không ngờ Trúc Chi chạy đến thì thầm điều gì đó vào tai gã rồi mới buồn tha cho gã rời đi. Gã thử dài một thượt, thầm hy vọng đám nhóc này biết phải làm gì.
Trúc Chi quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352416/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.