Trúc Chi dìu Thanh Lâm ngồi dậy. Đầu óc nó bây giờ đang mất tỉnh táo, nó vẫn còn run rẩy sợ hãi. Cô phải ép nó nhìn vào mắt cô, ép nó nghe giọng nói của cô:
“Em phải bình tĩnh và cố nhớ lại xem Tiểu Bạch có nói gì trước khi bị bắt đi hay không?”
Thanh Lâm như bị thôi miên, tâm trí đang trôi trở lại cách đây mấy chục phút. Khi đó, Tiểu Bạch kéo tay nó chạy vào phòng Ngân Chi trước đây, Tiểu Bạch còn trấn an Thanh Lâm rằng:
“Có em ở đây, anh sẽ không gặp nguy hiểm nào đâu.”
Nhưng mười tên áo đen xuất hiện và quật nhã Thanh Lâm xuống thành giường, hình như chúng không muốn làm hại nó, chúng chỉ đơn giản muốn nó rời khỏi cuộc chiến với Tiểu Bạch mà thôi. Nó còn nhớ như in, Tiểu Bạch khi ấy hét lớn:
“Anh cứ ở yên đó, em lo được.”
Tiểu Bạch nói lo được và nó đã làm được. Chỉ trong mười phút ngắn ngủi, nó đè bẹp chúng, nhưng không cách nào giết được chút. Thanh Lâm ở yên một chổ nhìn thôi cũng cảm thấy sốt ruột.
Đột nhiên Tiểu Bạch bay đến chổ thành giường và rạch một đường trên tay Thanh Lâm. Chỉ mười phút sau, nó đã giết hết chín tên và làm tên thứ mười bị thương. Nhân cơ hội tên ấy đang quằn quại đau đớn, nó bay đến chổ Thanh Lâm một lần nữa. Nó lấy chiếc điện thoại bên trong túi của cậu, dí mặt cậu sát ầm nhà. Thanh Lâm chỉ nhớ lại mà vẫn toát mồ hôi hột, nó run giọng trả lời Trúc Chi:
“Tiểu Bạch lấy điện thoại của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352409/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.