Hải Phong tò mò làm sao Nhất Uy và Trúc Chi biết được nó là kẻ giết ba mẹ mình. Nó nhớ nó không hề để lộ bất kỳ sơ sót nào, ngay cả cuốn nhật ký mà ba mẹ để lại một sơ hở nhỏ cũng không lộ ra nửa điểm nghi vấn nào. Làm sao hai con người luôn luôn xuất hiện trong tầm mắt nó lại di chuyển đến Đà Lạt và điều tra vụ án này mà nó không hề hay biết. Không lẽ một phượng hoàng tinh cũng có thể nhìn ra tất cả ký ức trong một căn phòng.
Hải Phong không nghĩ như vậy. Nó nhớ lại rất rõ ngày giết chết họ, vụ án được khép lại với lý do: Cả hai cùng nhau tự tử bằng cách thiêu sống chính mình. Thực ra, chính nó là người đã châm lửa thiêu sống họ.
Hải Phong thuộc tuýp người trầm lặng, thích làm tất cả một mình, hầu như không có bạn bè gì cả. Không giống những gì nó đã kể cho Trúc Chi và Nhất Uy nghe, nó đâu phải một đứa ăn chơi leo lỏng bên ngoài. Ngược lại, Hải Phong luôn ở trong nhà một mình.
Một hôm, ba mẹ Hải Phong đi xa vài tuần. Nó đã lẻn vào phòng làm việc của họ. Nó đã phát hiện họ không phải những nhà khảo cổ học bình thường. Họ là pháp sư nắm trong tay vận mệnh đặc biệt. Nó âm thầm đánh cắp những cuốn sách của họ, kể cả cuốn nhật ký mà họ để một cách cẩu thả trên bàn, có lẽ họ không ngờ có ngày thằng con trai yêu quý của họ sẽ phát hiện bí mật của họ.
Hải Phong khám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352384/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.