Nhất Uy và Vô Âm không hề nhận ra điểm khác lạ của Thanh Lâm. Họ cứ ngỡ cậu đến đây giúp sức. Cho đến khi Thanh Lâm vồ lấy một người cạnh đó và dùng chiếc răng nanh kia cắn vào cổ người kia, Nhất Uy mới tá hỏa bay tới.
Nhất Uy cầm lấy đôi vai của Thanh Lâm ném qua một bên. Cậu ngỡ ngàng:
“Mày làm cái gì vậy?”
Nhất Uy lập tức lật ngửa người đó dậy xem xét vết thương của anh. Cậu hoảng sợ khi phát hiện đó chẳng phải ai khác mà là Thiên Thanh. Rất may, hai chiếc răng của Thanh Lâm vẫn chưa cắn đứt mạch cổ của anh. Nhất Uy quan sát rất kỹ, không có vết thương nào trên cổ của anh. Nhất định, Thanh Lâm vẫn chưa làm gì có lỗi với anh mình.
Thanh Lâm bị cái gì nhập xác hay sao lại ra tay với cả anh ruột của nó. Nhất Uy nào có biết về chuyện Thanh Lâm đã bị cắn. Lúc Thanh Lâm tham gia cuộc chiến, cậu và Vô Âm đang bận rộn diễn cho tròn vai diễn chém giết lẫn nhau kia mà. Cậu dìu Thiên Thanh đến chổ của Vô Âm nói:
“Anh và chị Đổng Cô đến đó canh gác cho các nạn nhân. Nếu muốn trở lại giúp Huyết Yêu, chỉ cần một người là đủ. Phải để lại một người cầm chân họ trừ trường hợp họ tỉnh lại.”
Vô Âm và Đổng Cô gật đầu rồi cùng biến mất. Lúc này Nhất Uy mới quay đầu mặt đối mặt với Thanh Lâm. Nó vẫn chưa bò dậy. Rõ ràng cú ném của Nhất Uy hơi quá tay, khiến cho Thanh Lâm đập mạnh vào tường của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352314/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.